Tạ Ảnh nhìn Nhan Thất, chạm phải ánh mắt sáng lấp lánh của y. Hình như y rất cố chấp với chuyện này thì phải, rõ ràng rất nhút nhát và sợ chết nhưng lại chịu đựng nỗi sợ hãi trong tiềm thức và khăng khăng tìm kiếm câu trả lời.
Quyết tâm của Nhan Thất như một ngọn lửa nóng bỏng, thứ tình cảm mãnh liệt tình nguyện hy sinh hết tất cả vì một người khiến cho người mang lòng dạ sắt đá như Tạ Ảnh cũng không kìm được mà sững sờ.
Nhân lúc Tạ Ảnh ngẩn người, Nhan Thất nhanh chóng nắm bắt cơ hội, duỗi tay tháo mặt nạ của Tạ Ảnh xuống.
“Ngươi —” Tạ Ảnh không ngờ Nhan Thất thật sự dám tháo mặt nạ của hắn ta xuống, đang định nổi giận thì lại bị phản ứng của Nhan Thất làm cho bối rối.
Nhan Thất ngẩn ngơ nhìn hắn ta, đưa tay lên vuốt ve đôi mắt, khuôn mặt của hắn ta. Đôi mắt y thoáng cái đã ngân ngấn nước, hóa thành những giọt nước mắt rơi xuống.
“Là huynh, A Ngọc, cuối cùng ta cũng tìm thấy huynh rồi!” Nhan Thấy ôm chặt lấy người trước mặt, vùi vào vai hắn ta khóc không thành tiếng.
Tạ Ảnh sững sỡ, trên mặt lộ ra vẻ khó hiểu, khi nghe thấy Nhan Thất ôm hắn ta mà gọi tên Tạ Ngọc thì sắc mặt tối sầm, đẩy Nhan Thất ra: “Ngươi có bệnh à, ta không phải là Tạ Ngọc!”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play