Tạ Văn Viễn nhìn chằm chằm vào Tạ Lạc đang rất nổi bật, sắc mặt trầm xuống. Bỗng nhìn thấy Tạ Ngọc đang đứng bên cạnh, ông ta mở miệng nói: “Trưởng lão, mặc dù Tạ Lạc có thiên phú tu luyện nhưng dù sao cũng mới bước vào Thiên Huyền Cảnh, căn cơ chưa vững chắc. Nếu được thì để hắn đi theo Tạ Ngọc học hỏi một khoảng thời gian để căn cơ ổn định hơn đã.”
Tạ Uyên vuốt chòm râu, mỉm cười gật đầu: “Ý kiến hay.”
Tạ Ngọc là niềm kiêu ngạo của mấy người trẻ tuổi, nếu có thể nhận được một vài câu chỉ bảo từ hắn thôi thì đã là chuyện tốt với Tạ Lạc rồi.
“A Ngọc, Tạ Lạc sẽ đi theo con, con nhớ chỉ dạy cho hắn thêm vài điều đấy.” Tạ Văn Viễn mỉm cười nói.
“Vâng, thúc phụ.” Tạ Ngọc thờ ơ gật đầu.
Các thiếu nam thiếu nữ bên dưới nhìn Tạ Lạc với ánh mắt vừa hâm mộ vừa ghen ghét.
Con cháu chi thứ thì thôi đi, bọn họ vốn dĩ cũng không có tư cách tiếp cận Tạ Ngọc.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play