“Chát!” Một tiếng, da thịt bị xé toạc. Thanh niên hét lên thảm thiết, khuôn mặt tuấn tú trở nên vặn vẹo vì đau đớn.
Tạ Ngọc dùng roi nâng cằm hắn ta lên: “Tiêu Sở, ngươi tốt nhất nên câm miệng lại cho trẫm!”
Không ai có thể ngờ được rằng, Hoàng đế tiền triều Tiêu Sở - người vốn đã chết trong mắt thế nhân, vậy mà lại bị nhốt trong phòng tối.
Không biết là may mắn hay bất hạnh, trong điện Trường Minh, Tiêu Sở uống phải rượu có Đào Hoa Tán, nhưng lại bởi vì đàn hương đã cháy hết nên Tiêu Sở không chết vì trúng độc mà chỉ hôn mê.
“Thẹn quá hóa giận à?” Tiêu Sở đã bị tra tấn không ra hình người, máu tươi chảy ra từ khóe miệng, nhưng vẫn cười lạnh khiêu khích: “Tạ Ngọc, bây giờ ngươi cũng nên nếm thử xem đau lòng là tư vị gì.”
Ánh mắt Tạ Ngọc tối sầm: “Tiêu Sở, trẫm không muốn cắt lưỡi ngươi.”
Tiêu Sở nghe vậy, trong ánh mắt chợt dâng lên phẫn hận và kích động: “Ngươi dám vì một người chết mà đối xử với trẫm như vậy, hắn là cái thá gì chứ? Trẫm có điểm nào kém hơn hắn!”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play