Tiêu Tuyên yêu quý Bạch Tuyết như vậy, làm sao có thể để nó chạy loạn xung quanh, khả năng duy nhất là có người đã trộm nó đi.
Trong yến hội nhiều người như vậy, cậu bé áo gấm không ở đó mà lại xuất hiện ở chỗ này làm gì?
Cậu bé áo gấm nhất định là coi trọng Bạch Tuyết, thừa dịp người của Tiêu Tuyên không chú ý, bèn lén lút trộm nó, sau đó một mình mang tới nơi này chơi.
Sau khi suy nghĩ xong, Tiêu Sở lập tức không sợ nữa, hắn ta nhìn cậu bé áo gấm, ánh mắt mang theo kiêu ngạo: “Buông ta ra, ta coi như chuyện hôm nay chưa từng xảy ra.”
Cậu bé đã trộm chó, nhất định không dám để Tiêu Tuyên biết, cho nên hắn sẽ không nói ra tất cả những gì nhìn thấy đêm nay.
Cậu bé áo gấm nháy mắt hiểu được hắn ta đang nghĩ gì, hắn cười cợt, cố ý tiếp lời Tiêu Tuyên: “Ồ, ngươi sợ ta nói ra hả?”
“Hừ, ngươi dám không?” Tiêu Sở khinh thường nói, bây giờ bọn họ đều đã có được nhược điểm của đối phương.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT