Tạ Ngọc nhìn lướt qua quan binh đang bao vây và sáu tướng quân đứng phía dưới, đột nhiên cười thành tiếng, trong tình huống nghiêm trọng sắp đánh nhau này mà hắn còn có thể cười được, thực sự là hơi kỳ quái.
“Thú vị, ha ha, thật thú vị.”
Trong lòng Võ Cát đột nhiên có một linh cảm không lành: “Tạ Ngọc, sắp chết đến nơi rồi mà ngươi còn cười được?”
“Các vị tướng quân đều sắp tan cửa nát nhà, bổn Hầu đương nhiên cười được.” Khóe miệng Tạ Ngọc nhếch lên, nói một cách chậm rãi.
Vừa dứt lời, cả sảnh đường đều giật mình sợ hãi.
“Cái gì?”
“Tạ Ngọc, ngươi có ý gì?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT