Bên trong có ba giọng nói, ngoài Ngụy Sùng và con trai ông ta ra thì còn có một người khác, là ai mà có thể ra vào thư phòng của Thái thú?
Ánh mắt Phùng Thừa Viễn khẽ động, nhìn thấy cách đó không xa có một cửa sổ, hắn ta liền lặng lẽ đi tới, chọc một cái lỗ nhỏ trên giấy dán cửa sổ rồi cẩn thận quan sát tình huống bên trong.
“Tư Đồ tiên sinh, lần này thật sự là nhờ vào diệu kế của ngài.” Ngụy Hiển Minh hận Tạ Ngọc vì Tạ Ngọc đã chặt đứt một cánh tay của hắn ta, hiện tại có thể báo thù, trong lòng hắn ta đương nhiên vô cùng vui sướng.
Phùng Thừa Viễn nhìn thấy một nam nhân mặc áo bào màu lam, tay hắn mân mê chậu hoa lan, nhẹ nhàng nói: "Thái thú đại nhân, bây giờ ngươi đã có thể an tâm chưa?"
So với Ngụy Hiển Minh, Ngụy Sùng dù sao cũng là một con cáo già: "Tư Đồ tiên sinh, chúng ta đều như nhau cả thôi, việc khai trừ Tạ Ngọc các người hẳn là có lợi nhiều hơn ta."
"Thái thú, ngươi nói vậy là có ý gì?"
"Một khi Tạ Ngọc chết, mối uy hiếp lớn nhất của Tây Nguyên quốc là phủ Định Viễn Hầu sẽ bị loại bỏ mà không cần tốn chút sức lực nào. Hoàng đế đơn thương độc mã không thể chống đỡ được, khi Thiên Khải đã lâm vào nội chiến thì Tây Nguyên quốc sẽ nhân lúc chiến loạn để xuất binh tấn công Thiên Khải. Mượn đao giết người, đây chính là mục đích của tiên sinh."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play