Một Thái thú lại dám hãm hại Hầu gia đương triều, quả thật là không muốn sống nữa rồi, hắn ta không tin Ngụy Sùng lại có lá gan lớn như vậy, đây chính là tội lớn sẽ tru di cửu tộc.
“Đương nhiên Ngụy Sùng không có, chẳng qua là ngươi đã cho ông ta cái lá gan này.” Nhan Thất nói một cách bình tĩnh: “Sáng sớm Tạ Ngọc đã đến phủ Thái thú, nhưng Ngụy Sùng lại không thông báo trước cho ngươi, đêm đó lúc tổ chức tiệc tẩy trần cũng không mời ngươi đến, ngươi nói xem là vì sao?”
Phùng Thừa Viễn nhíu mày, thật ra trước đây hắn ta chưa từng nghĩ đến chuyện này.
Theo lý thuyết, hắn ta đợi Tạ Ngọc ở phủ Thái thú lâu như vậy, khi Tạ Ngọc tới Ngụy Sùng hẳn sẽ phải thông báo cho hắn ta trước tiên mới đúng, lẽ nào Ngụy Sùng quên mất?
“Ngươi nghĩ lại đi, tại sao hôm đó ngươi lại được đưa tới gian phía Tây? Quần áo của Tạ Ngọc bị ướt cho nên Thái thú mới kêu Thanh Loan dẫn hắn đi thay, nếu Thái thú có lòng cho ngươi gặp Tạ Ngọc, hẳn là nên đưa ngươi đến tiệc tối chứ không phải là gian phía Tây.”
“Hơn nữa, ngươi không cảm thấy thời gian quá trùng hợp sao, lúc ngươi tới thì vừa đúng lúc Tạ Ngọc giết người. Ngụy Sùng cũng dẫn người chạy đến ngay sau đó.”
Vẻ mặt Phùng Thừa Viễn ngày một u ám, Nhan Thất đưa ra điểm đáng ngờ này, lúc ấy hắn ta không cẩn thận nghĩ tới.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play