Ngụy Hiển Minh thấy sắc mặt tức giận của Ngụy Sùng thì không cho là đúng nói: “Chẳng lẽ là Hoàng tử?”
Ngụy Sùng thấy vậy, càng tức giận đến mức mặt đỏ bừng: “Đó chính là tiểu Hầu gia Tạ Ngọc của phủ Định Viễn Hầu, trong tay nắm giữ binh quyền, ngay cả Hoàng đế cũng phải kiêng kỵ ba phần!”
Ngụy Hiển Minh nghe thấy những lời này thì khiếp sợ không thôi: “Không phải chứ?”
“Cái thằng khốn kiếp này, chọc tới ai không chọc, lại không có mắt nhìn người chọc đúng vào lão đại Phật, lần này Ngụy gia chúng ta gặp đại nạn rồi.” Ngụy Sùng hận không thể rèn sắt thành thép.
Vốn dĩ ông ta cho rằng nếu người dưới quyền đắc tội với Tạ Ngọc thì ông ta có thể giao người ra, nhưng hiện tại đây là đứa con trai duy nhất của ông ta, chẳng lẽ muốn ông ta phải tự tay giết chết con trai của mình?
Ngụy Hiển Minh nghe vậy lập tức hoảng sợ, nhảy dựng lên ôm lấy chân cha mình bắt đầu khóc rống: “Cha! Cha ơi cứu con với, con không muốn chết! Con không muốn chết!”
Sắc mặt Ngụy Sùng ảm đạm: “Bây giờ điều ta sợ là ngươi chết cũng không giải quyết được gì, e rằng cả Ngụy gia đều phải chôn cùng ngươi.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play