“Công tử có ân cứu mạng, tiểu nữ không có gì báo đáp, hiện giờ ta không có chỗ nào để đi, rất mong công tử rủ lòng thương.” Mấy lời này nhìn thì giống như đang nói với Nhan Thất nhưng ánh mắt của thiếu nữ áo trắng lại luôn lén nhìn về phía Tạ Ngọc.
Vốn dĩ Nhan Thất muốn từ chối nhưng khi nhìn thấy ánh mắt của thiếu nữ áo trắng nhìn Tạ Ngọc, trong lòng y bỗng hiểu rõ.
Chắc là thiếu nữ áo trắng coi trọng Tạ Ngọc, cái tên này cũng chỉ có mỗi gương mặt đẹp kia là biết lừa người.
Ài, thật không công bằng mà, rõ ràng là y ra tay cứu người, kết quả thì cô nương người ta lại coi trọng cái tên Tạ Ngọc kia. Ôi thói đời, nữ tử trên đời này toàn trông mặt mà bắt hình dong.
“Đi thôi.” Tạ Ngọc chẳng hề hay biết mấy chuyện kiểu này, hắn lạnh lùng ném cho Nhan Thất một câu rồi quay người rời đi.
Nhan Thất cũng không để ý nhiều, y trực tiếp nhét ngân phiếu cho thiếu nữ áo trắng: “Tiểu cô nương, ngươi cũng thấy rồi đây, chúng ta phải lên đường, ngươi đừng đi theo.”
Nói xong, nhanh chân đuổi kịp Tạ Ngọc đã đi từ lâu.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT