Tạ Ngọc liếc nhìn ánh mắt trốn tránh của Nhan Thất, gò má y đỏ bừng, trong lòng đã biết rõ được hơn phân nửa nhưng trên mặt lại giả vờ bày ra bộ dáng không hiểu gì và cũng không nói gì.
Trước kia, hắn vẫn luôn không biết vì sao Nhan Thất sẽ luôn làm ra một số chuyện không thể nào giải thích nổi.
Bây giờ đại khái, hắn đã tìm ra được nguyên nhân rồi.
Nhan Thất tưởng rằng hắn thích Tiêu Sở, thế là y vì hắn mà tạo ra cơ hội để cho hắn cứu người lúc ở khu săn bắn mùa thu, lấy được hảo cảm của Tiêu Sở.
Đúng thật là một tên ngốc mà.
Tạ Ngọc bất giác cong khóe miệng lên, đến cả bản thân hắn cũng không chú ý tới điều đó. Vào khoảnh khắc này, trong lòng hắn đang dâng lên một loại cảm giác tràn đầy niềm vui sướng.
Ngày đưa tang Định Viễn Hầu, các đại thần trong triều nhao nhao vội vã đến để chia buồn, mặc dù trong đáy lòng bọn họ không coi trọng gì cái tên công tử bột Tạ Ngọc này, nhưng bây giờ Tạ Ngọc làm Hầu gia cao quý lại nắm trong tay hai phần ba binh quyền của triều đình nên bọn họ cũng chỉ có thể đến để lấy lòng mà thôi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT