Ăn xong bữa cơm, mấy người nọ nán lại một lúc rồi mới rời đi. Nói đến cũng lạ, lúc đầu chẳng có ai chịu đi, sau đó chờ đến khi Giang Ngự Bắc nhận được điện thoại từ công ty, chuẩn bị đi thì những người khác mới đi theo anh ta, ai nấy đều có chung một ý muốn để Bạc Nhu nghỉ ngơi cho khỏe.
Căn nhà tưởng chừng có hơi chật chội bỗng trở nên trống trải, Bạc Nhu nhìn đống đồ tráng miệng trên bàn rồi ôm cuốn truyện tranh trong tay ngồi xuống sofa.
Sau ngày hôm nay, cô sẽ lại đắm mình vào cuộc sống ngày ngày làm việc bình yên, yên ả đến mức cô gần như quên mất mình còn nhiệm vụ phải làm.
Sau đó, cô đột nhiên phát hiện thanh tiến độ hảo cảm trên đầu Phó Thời Kim hình như đã chuyển sang màu đỏ.
Như kiểu bất thình lình chuyển đỏ, mà cô thì chẳng nhận ra.
Chân của Phó Thời Kim bây giờ đã tốt hơn rất nhiều, ít nhất là đã có thể gỡ bỏ lớp thạch cao, hiện tại Bạc Nhu đã biết chân Phó Thời Kim bị như vậy là do cứu mình nên trong lòng cũng hơi áy náy, thỉnh thoảng lại đến thăm anh ta.
Phó Thời Kim cũng không vì thế mà thấy phiền, chỉ ước gì cô có thể đến thăm anh ta mỗi ngày, vì vậy cho dù hiện tại anh ta đã có thể không cần xe lăn nữa, nhưng vẫn nhất quyết dùng xe lăn để di chuyển đến công ty hằng ngày.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play