Nhìn bầu không khí vui vẻ, công chúa Cảnh Hân nhướng mày một cái, rồi sai người mang tới một vò rượu, rót cho Bạc Nhu một ly đầy: “Mau nếm thử đi, đây là rượu do chính hoàng huynh của ta tự mình ủ, bên ngoài không thể nào kiếm được hương vị tuyệt phẩm như thế này đâu.”
Nhìn thấy sự nhiệt tình của Công chúa Cảnh Hân, Bạc Nhu đành bất đắc dĩ đưa cốc lên môi nhấp một ngụm, quả nhiên không cay, chỉ có mùi hoa quế và mùi rượu êm dịu, có chút se se cay nhẹ nhưng vẫn có nhiều vị ngọt hơn.
“Thế nào, uống ngon không?” Công chúa Cảnh Hân hỏi.
"Nó có vị rất ngon!" Bạc Nhu không thể không nhấp thêm một ngụm nữa, đôi mắt lấp lánh.
Công chúa Cảnh Hân mỉm cười, đầy ẩn ý liếc nhìn hoàng huynh nhà mình, hơi nâng cằm ra hiệu vè phía Bạc Nhu, người vẫn đang uống hết ly rượu này đến ly rượu khác.
Loại rượu này tuy không có vị cay nhưng lại rất mạnh hơn nữa tác dụng rất chậm, nàng ấy đã làm đến mức như thế này rồi thì chàng ấy có lẽ nên biết phải làm gì đúng không?
Bạc Nhu lúc này không thể ngừng uống rượu, hết ngụm này đến ngụm khác, liên tục uống rượu để trút ra sự buồn bực trong lòng vào buổi sáng ngày hôm nay.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play