Gió đêm từ từ thổi qua cửa sổ, có thể khiến người này hạnh phúc trong chăn ấm nhưng cũng có thể khiến người khác cảm thấy lạnh trong lòng.
“Cô ấy biết không?” Tô Cẩm Điềm mở miệng hỏi.
“Cô ấy không biết, tôi chưa từng nói chuyện này với người đó.” Bạch Vũ Hạo trả lời, cậu không muốn nói nhiều về đề tài này cho nên dứt khoát nói sang chuyện khác: "Trời cũng không còn sớm, cô nên trở về đi, tôi cũng phải về nhà."
“Anh Vũ Hạo…” Tô Cẩm Điềm gọi Bạch Vũ Hạo đang chuẩn bị rời đi, cô ấy đi tới trước mặt cậu, nhìn chằm chằm vào mắt cậu rồi nói: “Em cũng muốn về, anh có thể đưa em về nhà không?”
Bạch Vũ Hạo nhìn cô gái trước mặt một cái, cầm lấy điện thoại di động gọi điện thoại cho anh trai mình, xong chuyện thì nói với người đối diện: "Anh trai tôi không uống rượu, tôi bảo anh ấy tới đây, lát nữa cô bảo anh ấy đưa cô về."
Nói xong, cậu nghiêng người vòng qua cô ấy, lập tức rời đi.
Tô Cẩm Điềm nhìn bóng lưng người rời đi không chút do dự, không một lần quay đầu nhìn lại thì khó chịu dậm chân, lớn tiếng hô: "Bạch Vũ Hạo, em sẽ không bỏ cuộc đâu."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT