Sau khi xử lý xong mọi chuyện và về đến nhà, mặt trời cũng sắp lên tới giữa không trung, Bạc Nhu bảo Trương Quyền đi xử lý vết thương, còn cô thì đưa Cố Thường đi thẩm vấn đám người bị bắt lại.
“Ai phái các người tới?” Bạc Nhu tìm tư thế thoải mái ngồi trên ghế sô pha, hỏi.
Đám người im lặng không nói, không hề có ý định mở miệng.
Bạc Nhu cũng không vội, cô thong thả ngắm nghía móng tay của mình, sau đó nói tiếp: “Không nói cũng không sao, nếu các người muốn kéo dài thời gian tôi cũng có thể kéo dài, chỉ là các người chắc chắn sẽ phải chịu một ít đau khổ da thịt.”
Cô vốn muốn ném đám người này cho đại viện xử lý, không ngờ Cố Thường đang im lặng đứng bên cạnh lại chủ động lên tiếng: “Giao cho tôi đi.”
Bạc Nhu nhướng mày, nghiêng đầu nhìn cậu ta, thấy trên mặt cậu ta tràn đầy vẻ lạnh nhạt, con ngươi đen nhánh cũng hiện lên màu sắc u ám.
“Được.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play