Quả thực là Bạc Nhu cố ý làm vậy, mục đích là làm Từ Thiến Thiến khó chịu.
Nếu Từ Thiến Thiến đã đến tìm cô gây sự, vậy thì cô sẽ gây sự lại với cô ta, chuyện này rất công bằng mà, không phải sao?
“Đau ở đâu, ở chân hả?” Từ Việt Trạch định cúi đầu kiểm tra chân Bạc Nhu, nhưng lại bị cô ngăn cản: “Tôi không sao, thật sự không sao mà, thiếu soái buông tôi ra trước đi.”
Bạc Nhu vốn muốn ra vẻ một chút, nhưng chung quy cô cũng không có bệnh thích ra vẻ, trái lại còn cảm thấy sự ra vẻ của mình hơi lập dị, cho nên quyết định không ra vẻ nữa.
Nhưng Từ Việt Trạch không hiểu được suy nghĩ phức tạp này của cô, anh ta chỉ cho rằng cô đang cậy mạnh, vì thế liền nhíu mày, giơ tay bế cô lên, định mang cô đi gặp bác sĩ.
Bị bế lên đột ngột khiến Bạc Nhu thoáng bối rối, cô vô thức cứng đờ người, thấy anh ta sải bước rời đi, lúc này mới nhận thức được việc anh ta muốn làm, bèn vội vàng nói: “Tôi không sao thật mà, ban nãy chỉ hơi đau chút thôi, bây giờ đã không còn đau nữa.”
“Anh trai, biểu hiện của cô ta nghiêm trọng như vậy chắc là bị gãy xương rồi, anh mau bế cô ta đi khám bác sĩ đi.” Từ Thiến Thiến vốn dĩ đã nổi giận không chỗ phát tiết khi trông thấy dáng vẻ kỹ nữ của cô cùng cảnh tượng Từ Việt Trạch trân trọng bế cô lên.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play