Cuối cùng hiểu lầm được giải quyết, Bạc Nhu mới biết anh làm vậy là để giúp cô nhanh chóng hạ sốt, chứ không phải là lợi dụng lúc người ta gặp khó khăn.
Cho nên sau khi về nhà, cô nhìn Lam Văn Chiếu muốn nói lại thôi, do dự một lúc cô mới gọi anh lại và nói: “Cái đó…”
Lam Văn Chiếu nghe thấy giọng nói của cô quay đầu nhìn một cái, thì thấy cô đang nhìn chằm chằm xuống đất nói: “Bổn cung không cố ý… muốn đánh anh.”
Bốn chữ cuối cùng kia cô nói rất nhỏ, dù giọng nói tuy nhỏ nhưng Lam Văn Chiếu vẫn nghe thấy, anh nhìn cô một lúc lâu rồi quay đi tiếp tục làm công việc của mình mà không nói gì.
Bạc Nhu sững sờ một lúc rồi xách váy lên đuổi theo anh, đứng trước mặt anh nói: “Không sao chứ.”
Nói xong cô nhìn qua nhìn lại trên má anh, tuy cô không nhìn ra cái gì nhưng khi nghĩ đến đó là cái tát cô vung ra trong lúc đang hoảng sợ, không có kiềm chế sức mạnh, nên chắc sẽ rất đau.
Nghĩ đến đây cô duỗi tay chạm vào sườn mặt anh, vừa sờ vừa nhìn: “Ở đây có đau không?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play