Edit: Hạ Nhi Liên Y
Đó là sự cẩn thận với thứ mình đã làm mất nhưng bây giờ tìm lại được, còn có tự trách, quá nhiều cảm xúc dồn nén vào một chỗ khiến cho người ta không thể phân biệt được.
Nhìn cảnh tượng này, Tần Duyệt Nịnh ngoài phòng bệnh cũng không hiểu vì sao mà hốc mắt đỏ lên.
Ước chừng qua một tiếng, cuối cùng Hạ Thịnh mới từ trong phòng bệnh đi ra ngoài.
Cách cửa, anh nhịn không được quay đầu lại và liếc nhìn người bệnh nằm trên giường một cái, sau đó mới khắc chế dời tầm mắt.
Giọng nói người đàn ông khàn khàn, anh chỉ để lại một câu.
“Không cần nói cho cô ấy biết rằng tôi đã đến.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play