Vô Miên cũng đã ăn rồi, cũng không định chờ hắn.
"Chẳng phải nói chờ ta sao?"
Vô Miên nghiêng đầu: "Chờ chứ, đây chẳng phải là chưa ngủ sao?"
"Tóc đều xõa rồi?" Anh Quỳnh Lâu đưa tay vuốt nhẹ mái tóc dài của nàng.
"Hôm nay trang điểm đeo nhiều đồ trang sức quá, da đầu hơi đau nên xõa ra. Thiếp và Bệ hạ là phu thê, đâu cần lúc nào cũng căng thẳng chứ? Thiếp tự nhận vẫn có vài phần nhan sắc, như vậy không xấu chứ? Đương nhiên Bệ hạ nếu trách thiếp không giữ lễ nghi trước mặt quân vương, vậy... hay là thiếp làm nũng?" Vô Miên cười với Anh Quỳnh Lâu, vươn hai tay kéo kéo tay phải Anh Quỳnh Lâu lắc lắc: "Phu quân đừng trách tội."
"Vậy thì tha thứ cho nương tử vậy." Anh Quỳnh Lâu phối hợp một chút, kéo nàng vào trong.
"Đi bưng canh lên cho Bệ hạ uống."
"Chuẩn bị canh gì vậy?" Anh Quỳnh Lâu ngồi xuống hỏi.
"Bệ hạ chắc chưa uống bao giờ, là bếp nhỏ của thiếp làm, Bệ hạ nếm thử." Vô Miên cũng không nói là canh gì.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play