Khi Đại công chúa đến, Vô Miên đã ngồi trong đình. Đại công chúa bước lên thỉnh an: “Xin thỉnh an mẫu hậu.”
“Ngọc Nô Nhi, con có biết vì sao phụ hoàng con lại ban cho con phong hiệu là hai chữ ‘Hiếu Ninh’ không?” Vô Miên không kêu nàng đứng dậy, giọng điệu lãnh đạm hỏi.
Đại công chúa chỉ cảm thấy Hoàng hậu cố ý làm khó mình, bèn nói: “Nữ nhi biết.”
“Biết? Nếu biết, cớ gì lại khiến người thất vọng như vậy?”
“Không biết mẫu hậu có ý gì? Mẫu hậu nếu có điều gì dạy bảo, nữ nhi tự nhiên muốn nghe.” Đại công chúa đứng thẳng dậy, mím môi nói.
“A, con nói biết, e rằng con lại không biết. Thế nào là hiếu? ‘Từ huệ ái thân’ chính là hiếu. Con có hiểu được khổ tâm của phụ hoàng con không?” Vô Miên nhàn nhạt.
“Mẫu hậu muốn nói nữ nhi bất hiếu sao?” Đại công chúa lúc này thực sự rất tức giận. Trong thời đại này, bị người khác nói một tiếng bất hiếu là chuyện rất nghiêm trọng. Nàng là công chúa, có thể không bị ảnh hưởng đến hôn nhân, nhưng rốt cuộc không ai muốn bị nói như vậy cả.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT