Bước ra khỏi Phượng Nghi Cung, Phi Nhứ đích thân tiễn Nghiên lương nghi.
“Đa tạ cô cô đã tiễn, thiếp còn trẻ, lại mới vào cung chưa lâu, nhiều việc còn chưa hiểu, mong cô cô hãy thường xuyên nhắc nhở thiếp ạ.” Nói rồi, nàng tháo một chiếc vòng tay vàng trên cổ tay mình, đeo vào tay Phi Nhứ. Luôn miệng gọi "cô cô", cũng là ngầm đề cao thể diện cho Phi Nhứ.
Phi Nhứ cúi người hành lễ: “Đa tạ lương nghi ban thưởng.”
“Nô tỳ thân phận hèn mọn, tự nhiên không dám nói chuyện nhắc nhở. Hoàng hậu nương nương tính tình là tốt nhất không ai bằng, cả cung phi tần đều có thể hỏi thăm, không ai dám nói nương nương không phúc hậu.” Phi Nhứ cười tủm tỉm.
“Cô cô nói rất đúng, Hoàng hậu nương nương là một chủ mẫu tốt như vậy, quả thật là cầu còn không được đâu.” Nghiên lương nghi cười nói.
“Đúng vậy, lương nghi nghĩ như vậy là tốt nhất. Nương nương đối đãi hiền lành với mọi người trong hậu cung, đó chính là phúc khí của mọi người. Hiện giờ bệ hạ cũng đã lập trữ quân, càng là đại sự đều đã định rồi. Chúng ta những người trong hậu cung cứ làm tốt bổn phận của mình là tốt nhất. Lương nghi ngài nói phải không?”
“Đúng vậy, thiếp tiến cung chính là phi tần, một ngày là phi tần, thì cả đời đều là phi tần, tự nhiên nên biết làm tròn bổn phận của một phi tần. Chỉ là thiếp còn trẻ, nông cạn, sợ mình làm không tốt, mong rằng nương nương sau này không chê, có thể dạy dỗ thiếp, chỉ điểm thiếp. Cũng hy vọng cô cô nhắc nhở thiếp thì tốt quá.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play