Sắc mặt của Lý Ảnh Phỉ xanh trắng không hóa trang nhìn cũng dọa người, nếu không phải có Phạm Vô Cữu chống lưng, lại thêm chính mình cũng phát huy tác dụng trọng yếu vì Lý Ảnh Phỉ báo thù, Chu Hạc Minh có thể biểu diễn một màn ngất xỉu trước mặt mọi người cho Lý Ảnh Phỉ.
Nhìn nhân viên công tác đi tới đi lui ở cách đó không xa, nhưng bọn họ hình như là đều không thấy được Lý Ảnh Phỉ, thậm chí là phó đạo diễn lúc lại đây đưa tư liệu diễn viên còn trực tiếp đi xuyên qua thân thể Lý Ảnh Phỉ.
Chu Hạc Minh không biết cảm giác đi xuyên qua thân thể quỷ là cái cảm giác gì, có điều nhìn phó đạo diễn thoạt nhìn vẫn là có ảnh hưởng, chỉ thấy ông ấy không khống chế được mà run rẩy hai cái, sau đó hắt hơi cả chuỗi.
Thấy Chu Hạc Minh biểu cảm rối rắm nhìn mình, phó đạo diễn có chút xấu hổ lấy khăn giấy ra xoa xoa cái mũi, xấu hổ mà cười nói: “Vừa nãy bỗng nhiên cảm thấy có cỗ gió lạnh, làm cho người ta lạnh từ trong xương.”
Sờ sờ cái cổ lọt gió lạnh, phó đạo diễn ngẩng đầu ngó ngó trần nhà, vừa lẩm bẩm đầu gió của điều hòa có thể có vấn đề vừa vuốt cổ mà đi.
Chu Hạc Minh nhìn theo phó đạo diễn đi xa rồi một lời khó nói hết nhìn Lý Ảnh Phỉ: “Trước đó cô không đi là vì không thể đem hung thủ đưa ra công lý, cô lại bị nhốt trong phòng khách sạn. Hiện tại Phạm Vô Cữu vỗ cô ra khỏi phòng, hung thủ giết cô đã bị truy bắt quy án, loại án kiện dự mưu giết người ảnh hưởng ác liệt này chắc chắn là tử hình, cô hẳn là không có gì vướng bận chứ nhỉ? Sao còn không đi địa phủ đầu thai nha?”
Lý Ảnh Phỉ lắc lắc ngón tay: “Không vội, tôi chờ trước lúc thằng đó chấp hành tử hình đi tâm sự nhân sinh cho đã với gã rồi lại đi tới Địa phủ báo danh.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT