Lệ Tiên Sơn ngày xưa không có ai bởi vì đoàn phim với Tôn Thắng, Dương Thanh Nguyên đã tới mà bắt đầu trở nên vô cùng náo nhiệt. Người của đoàn phim vội trước vội sau làm công tác chuẩn bị cuối cùng vì quay chụp, Tôn Thắng mặc áo tăng mộc mạc giảng kinh một đợt lại một đợt cho mấy hòa thượng theo tới, cũng chẳng biết sao mà cậu ta hiểu nhiều Phật pháp như vậy, những vấn đề mà người khác nghe không hiểu kia, tới chỗ cậu ta đây lại như chẳng có gì khó khăn vậy, há mồm liền tới, trả lời còn huyền diệu khó giải thích, có vài hòa thượng nghe không hiểu ra sao ở kế bên nhíu mày lại gắt gao mà suy tư, có người thì giống như nháy mắt được đả thông hai mạch nhâm đốc vậy, ngộ đạo, nhập định ngay tại chỗ luôn, xem mà đạo diễn Trương Khải trợn mắt há hốc mồm.
Đây sẽ không phải là bị Tôn Thắng lừa dối cho què đi!
Mang theo lo lắng đầy bụng, Trương Khải có chút bất an mà gọi cuộc điện thoại cho Tiến Bảo, mười phần uyển chuyển mà hỏi: “Nghệ sĩ nhà các cô có tài hoa đặc thù gì không thế?”
Tiến Bảo vừa tính chi ra của vụ tu sửa đạo quan, vừa thuận miệng nói: “Nghệ sĩ công ty bọn tôi đều rất tài hoa hơn người, ông là chỉ phương diện nào?”
Trương Khải do dự một chút: “Chính là tài nghệ về phương diện tín ngưỡng.”
“Ồ, cái này à, nghệ sĩ công ty bọn tôi có tin Đạo giáo có tin Phật giáo, có điều chỉnh thể mà nói thì ở chung vẫn là rất hài hòa.” Tiến Bảo nói tới đây bỗng dừng một chút, giọng nói lập tức mang theo vài phần hưng phấn: “Đạo diễn là muốn làm pháp sự gì sao? Tìm công ty bọn tôi nè, phương diện này công ty bọn tôi chuyên nghiệp, có điều giá hơi cao chút!”
Trương Khải: “…………”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play