Trước kia khi ở thành phố nhỏ ở quê cô không có đồ ngọt vị matcha, mỗi lần cậu đi công tác Thượng Hải về đều sẽ mua cho cô và Nịnh Nịnh bánh kem matcha. Cả cô và Nịnh Nịnh đều ăn rất dè xẻn, một miếng bánh ăn phải vài ngày mới hết.
Giờ cô có lẽ chỉ đang theo dòng hoài niệm quá khứ, nhớ về cảm giác vui vẻ, hưng phấn mỗi khi ăn bánh thôi.
Tưởng Mộ Thừa mở ví trả tiền, sau đó nói với cô: “Bao giờ có thời gian, anh đưa em đến thủ đô của matcha, hương vị ở đó là chuẩn nhất.”
“Quá xa xỉ rồi, hơn nữa em chưa có hộ chiếu đâu, không xuất ngoại được.” Cô sẽ không bao giờ vì ăn một miếng bánh matcha mà phải đi ngàn dặm xa xôi ra nước ngoài như vậy.
“Hôm nào đó em xin nghỉ anh đưa em đi làm hộ chiếu. Chỉ cần một tiếng thôi, nếu không không kịp lễ Giáng sinh mất.”
Tô Vận nhớ anh từng nói sẽ đưa cô đi Thuỵ Sĩ trượt tuyết, nhưng người nhà anh không ưa cô, vậy còn đi nữa sao.
Tưởng Mộ Thừa xoa xoa đầu cô: “Lễ Giáng sinh mình đi Pháp.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT