Nửa tiếng sau, mưa gió đã ngớt, tầm quan sát rõ ràng hơn không ít.
Tưởng Mộ Thừa chuyên chú lái xe, thi thoảng anh sẽ quay sang ngắm cô. Cô ngồi yên tĩnh ở ghế lái phụ, cùng nhìn đường phía trước với anh.
“Tô Vận.”
“Dạ?” Tô Vận quay mặt nhìn anh.
“Em thấy Lâm Việt thế nào?”
“Nhìn phóng đãng không kiềm chế được, không đàng hoàng, nhưng thật ra rất tốt bụng.” Cô quen Lâm Việt chưa lâu, nhưng có thể thấy sự quan tâm nhiệt tình của anh ấy dành cho cô.
Tưởng Mộ Thừa nghĩ đi nghĩ lại, hình như là thế thật.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play