Tô Vận yên lặng, tay cô để trên bàn, khuôn mặt như chìm vào hồi ức. Tưởng Mộ Thừa cúi đầu ăn, không quấy rầy cô.
Sau đó người phục vụ đến đổ thêm nước lẩu, Tưởng Mộ Thừa nói không cần, còn bảo họ tắt bếp đi.
Tô Vận lúc này mới hoàn hồn.
Sau đó cô hỏi anh: “Anh biết ba mẹ em ra đi như thế nào không?”
Tưởng Mộ Thừa lắc đầu, nói thật: “Anh không biết.”
“Bọn họ ở làm nhiệm vụ ở sở cảnh sát tỉnh Vân Nam. Trong một lần truy quét tội phạm ma tuý,… nhiệm vụ lần đó không thành công,… họ…” Cô nói không thành tiếng, tay lau nước mắt chảy liên tục. “Lúc ấy em mới bốn tuổi, không biết chết là gì. Lúc ấy em không hề khóc, sau đó cậu đưa em về quê sống.”
Tưởng Mộ Thừa ôm cô vào lòng, sau đó mới nói: “Chúng ta về nhà.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT