Tô Vận chạy bộ xong cũng không trở lại kí túc xá ngay, cô đi bộ đến bên hồ trong viện. Trời đã vào cuối thu, buổi tối ở đây có chút lạnh, số người tản bộ bên hồ cũng không nhiều.
Cô ghé dựa vào lan can cạnh hồ, ngẩn ngơ nhìn mặt hồ u ám.
Tưởng Mộ Thừa đã gọi cho cô mấy cuộc nhưng cô không nhận. Cô ghét việc trong lòng anh có người phụ nữ khác. Không hiểu sao cô đã có tư tưởng chiếm hữu anh đến mức này rồi, điều này với cô mà nói thật là một câu chuyện bi ai.
Dù là lúc ấy cô vì ghen tị, keo kiệt tình cảm mà nói ra những lời chưa nghĩ kĩ, nhưng anh lại bảo vệ một người phụ nữ khác như vậy. Cho nên trên con đường này, có lẽ cô đã thua triệt để rồi.
Lúc ấy cô cảm thấy một Tưởng Mộ Thừa thật xa lạ, hoặc là trước đây cô chưa hiểu rõ con người anh, không biết quá khứ, không biết anh từng yêu ai, hiện giờ đã buông bỏ được hay chưa, cái gì cô cũng không biết.
Có tiếng bước chân lại gần, cô theo bản năng quay mặt lại, nhưng rất nhanh cô lại quay mặt ra chỗ khác, không nghĩ tới anh lại xuất hiện ở chỗ này.
Cô lấy mu bàn tay lau nước mắt, cố gắng điều chỉnh hơi thở, lấy lại vẻ mặt thật tốt rồi mới quay đầu, cười gượng: “Thật là khéo.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT