Tưởng Mộ Thừa hơi giật mình, nhưng sau đó anh lại cất giọng khinh khỉnh: “Chả nhẽ Phó Minh Diễm có gì tốt hơn anh hả?”
Lâm Việt thật thà khai báo: “Trừ chuyện anh ta không nhiều tiền bằng anh, điểm nào cũng không hề thua kém.”
Tưởng Mộ Thừa ngước mắt, im lặng nhìn chằm chằm Lâm Việt vài giây, cũng lười tranh luận chuyện này. Anh liếc nhìn đồng hồ, trợ lý Khương chắc cũng sắp tới rồi.
Lâm Việt lo sợ cho chính mình nói tiếp: “Nếu Phó Minh Diễm và anh đều có xuất thân giống nhau, nói không chừng hai người sẽ đều ngang cơ nhau đó.”
Nếu anh là phụ nữ nhất định sẽ không do dự mà chọn Phó Minh Diễm, ai mà chả thích được đàn ông quan tâm chăm sóc chứ. Cái loại người lạnh lẽo như Tưởng Mộ Thừa rất không thích hợp lấy làm chồng.
Tưởng Mộ Thừa uống mấy ngụm nước, mặt không đổi nhìn Lâm Việt: “Chỉ bằng anh ta không có tiền, vậy mà còn đòi so sánh với anh?”
Lâm Việt: “…” Thật chưa thấy qua ai tự phụ như vậy.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT