Viên Dĩnh nhíu mày nhìn Lâm Việt, nghi ngờ: “Lâm Việt, không phải hồi nhỏ cậu ghét ăn cá nhất à?”
Lâm Việt mặt không đổi sắc nói: “Đúng vậy, nhưng giờ thì thích rồi. Món này đắt và quý như vậy, không ăn thật có lỗi với bản thân, em không ngốc thế haha.”
Đồ ăn lại tiếp tục được đưa lên, nhìn đĩa sườn xào chua ngọt, Tô Vận cảm giác đây chính là món do Phó Minh Diễm gọi. Ở quán ăn cao cấp như thế này, món này căn bản sẽ không ai thèm gọi.
Từ nhỏ cô đã thích ăn sườn xào chua ngọt mà cậu làm, hiện giờ cô rất ít khi ăn, cảm giác hương vị không giống ngày ấy.
Người phục vụ vừa đặt món xuống bàn xoay, Trì Hướng Đông đã vươn cánh tay dài ra, “Tôi đoán món này mấy vị cũng chẳng hiếm lạ gì, để tôi giải quyết hộ nhé!”
Tô Vận: “…” Hoá ra cô tự mình đa tình à.
Khoé miệng Phó Minh Diễm không tự chủ giật giật, tối nay anh bước chân trái ra cửa à.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play