Hai giây sau, anh giải thích: “Điều này với ba anh mới là sự giải thoát, cũng giải thoát cho cả nhà anh. Đặc biệt là mẹ anh, bà ấy không phải sống nơm nớp lo sợ mỗi ngày, có gì không ổn chứ?”
“Vậy thì tốt rồi.” Cô sợ anh nghĩ quẩn trong lòng.
Phó Minh Diễm nói thêm: “Mấy hôm trước anh có đi thăm bố anh, ông ấy nói hai tháng vừa rồi rốt cuộc ông ấy cũng có thể ngủ ngon sau ba mươi năm. Em cũng có thể tưởng tượng được trước kia ông ấy có bao nhiêu giày vò, tuy rằng sống trong sung túc nhưng ấm hay lạnh trong lòng thì chỉ ông ấy biết.”
“Vậy mẹ anh? Bà có khoẻ không?”
Phó Minh Diễm có hơi trầm mặc: “Ổn hơn so với dự đoán của anh. Nhưng bà ấy cũng bị bệnh tim, có khi còn phải nhờ em….”
“Không có gì, không phiền đâu.”
Phó Minh Diễm thở phào nhẹ nhõm: “Trước kia vẫn luôn giấu bà ấy. Sáng nay mẹ anh xem tin tức mới biết được, nhất thời không tiếp thu nổi nên hôn mê, mới được đưa ra khỏi phòng cấp cứu, tình huống cũng ổn định rồi. Hạ Kiều vẫn ở trong viện, nếu em rảnh thì đến thăm chị ấy.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT