Khoảng thời gian sau đó, nếu không phải Tô Vận hô to thì chính là khóc nức nở. Tư thế như vậy, anh sung sức kéo dài thời gian ở trong cô, khoái cảm trong cô nâng cô lên mây cao, khiến cô vừa sung sướng lại vừa khổ sở, lúc kêu muốn, lúc lại cầu xin anh tha.
Tưởng Mộ Thừa hơi dừng lại, anh hôn môi cô, rồi hôn lên sống lưng trơn bóng, nhẵn nhụi: “Tô Vận, nghĩ một đằng nói một nẻo là không tốt.”
Tô Vận bị anh giữ chặt hai tay sau lưng, cả người cô bị ép lên giường, không thể nhúc nhích, cô chỉ có thể dùng miệng mình phản kích: “Tưởng Mộ Thừa, anh là đồ tiểu nhân!” Đồ vô sỉ.
Tưởng Mộ Thừa cắn yêu một cái lên lưng cô: “Được, một lát nữa cho em biết thế nào là vô sỉ.”
Tô Vận: “….” Người này đọc được suy nghĩ trong đầu cô ư?
Nửa tiếng sau, Tô Vận được Tưởng Mộ Thừa ôm vào trong ngực. Một tay cô đánh anh thùm thụp, một tay xoa xoa miệng sưng đỏ của mình.
…
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT