Ngày nảy ngày nay , có bốn cô gái là bốn chị em ruột nhưng không ở chung một nhà vì bốn cô là chị em cùng cha khác mẹ . Chị cả tên là Tiểu Vy , cô là một người mẫu ảnh nổi tiếng nhưng sự nổi tiếng mà cô có được đều là dựa vào ông Bi Phụng , chủ tịch của chuỗi studio Rose and Lemon . Chị thứ 2 tên là Thảo Linh , cô làm giúp việc cho một gia đình giàu có . Mọi người trong gia đình đều rất yêu quý cô trừ con gái út của ông bà chủ - Nguyệt Sa . Không biết tại sao mà Nguyệt Sa lại căm ghét Thảo Linh đến mức lúc nào cũng muốn đuổi cô ra khỏi nhà . Chị ba tên là Song Nhi , cô làm trưởng phòng của phòng maketing của 1 công ty thời trang nổi tiếng chuyên cung cấp trang phục cho studio của ông Phụng , người tình của Tiểu Vy . Cô là người tài giỏi cho nên làm việc được một tháng cô đã lên chức trưởng phòng . Còn cô em út tên là Thụy Anh , hiện tại đang là một PT ở 1 phòng tập gym . Vào một ngày , khi Thụy Anh đang tập thể dục thì vô tình va phải Song Nhi . Hai người ngã lăn xuống đường , Thụy Anh bị xước phần khuỷu tay , còn Song Nhi bị rơi mất chiếc bông tai của mình
Song Nhi : Em gì ơi , em có sao không ?
Thụy Anh : Dạ , em không sao . Em xin lỗi chị ạ , tại em đi mà không nhìn đường
Song Nhi : Chị không sao đâu . Mà chị thấy tay em bị trày rồi kìa , ở đây chị có băng cá nhân , để chị dán cho
Song Nhi lấy trong túi của mình ra chiếc băng cá nhân rồi dán lên tay của Thụy Anh . Song Nhi nhìn kĩ Thụy Anh
Song Nhi : Mà nhìn mặt của em lại rất giống chị á !
Thụy Anh : Giờ em mới để ý , mặt chị đúng là rất giống em . Không biết chúng ta có họ hàng gì không nhỉ ?Mà hình như ban nãy em thấy chị bị rơi cái gì đó thì phải
Song Nhi sờ lên tai mình và phát hiện ra mình bị rơi bông tai
Song Nhi : À , chỉ là một chiếc bông tai thôi mà . Về chị đổi một cái khác là dược vì dù sao giá trị của nó cũng không quá đắt đỏ , tiền lương của chị cũng đủ để mua nên không sao hết
Thụy Anh đứng dậy
Thụy Anh : Dạ , vậy em cảm ơn vì miếng băng cá nhân và em cũng xin lỗi . Tại vì em va vào chị nên mới làm chị mất chiếc bông tai
Song Nhi : Có sao đâu mà
Nói xong , Thụy Anh tiếp tục chạy bộ , vừa chạy cô vừa nghĩ : “ Có lẽ nào mình có họ hàng gì với chị ấy không ta ? Sao gương mặt của chị ấy giống mình quá vậy ? ” . Còn Song Nhi thì bắt taxi đến công ty . Cùng lúc đó , Thảo Linh đang đi siêu thị , Tiểu Vy vô tình đi ngang qua và va phải Thảo Linh ( trong showbiz thì ai cũng biết Tiểu Vy là người khó tính cũng như có phần hơi ngang ngược nhưng không ai dám làm gì vì có ông Phụng chống lưng )
Tiểu Vy : Nè cô kia !
Thảo Linh giật mình quay lại
Thảo Linh : Có chuyện gì vậy ?
Tiểu Vy : Cô va vào người tôi mà cô không xin lỗi à ? Có mắt mà không nhìn đường , cô mù hay sao mà không thấy đại minh tinh làng mẫu ảnh đi qua , hả !?
Thảo Linh : Ôi thôi chết , tôi xin lỗi . Tôi không để ý mình có va phải cô hay không
Tiểu Vy : Cô nói thế ý là cô không để ý gì đến đại minh tinh làng mẫu ảnh đi qua ? Cô va phải tôi , giẵm vào giày của tôi làm bẩn giày của tôi , cô không có ý định đền bù à ?
Tiểu Vy nhìn Thảo Linh với một ánh mắt khinh thường vì Thảo Linh mặc đồ bộ
Thảo Linh : Tôi biết phải đền bù gì bây giờ ? Tiền thì tôi không có
Tiểu Vy : Nực cười ! Cô đi vào một cái siêu thị lớn như này mà cô không tiền ? Đôi giày này tôi mua với giá 5 triệu , cô đạp lên nên cô đưa tôi 2 triệu , coi như đôi này của tôi bị hỏng và sẽ không bao giờ tôi đi nó nữa , ok ?
Thảo Linh : Tôi thật sự không có tiền . Tôi cũng chỉ là giúp việc thôi , bây giờ trong người tôi cũng chỉ có 500 nghìn thì tôi đào đâu ra thêm 1 triệu rưỡi nữa để đưa cho cô ? Mà 500 nghìn này là cầm để tôi mua đồ cho gia đình ông bà chủ chứ không phải tiền để tôi ăn chơi . tiêu xài cho bản thân nên bây giờ sao tôi đền được
Đúng lúc đó , anh Hải , luật sư cầm máy quay lên và đi đến chỗ của Tiểu Vy và Thảo Linh
Hải : Đây có phải là đại minh tinh làng mẫu ảnh Nguyễn Ngọc Tiểu Vy ?
Tiểu Vy quay sang chỗ Hải
Tiểu Vy : Anh biết tôi à ? À mà quên , tôi là minh tinh làng mẫu ảnh mà , một người đàn ông biết đến cũng không lạ
Hải : Vậy tại sao một đại minh tinh lại có thể ức hiếp em gái ruột của mình vậy , thưa minh tinh làng ảnh ?
Tiểu Vy và Thảo Linh sốc
Tiểu Vy & Thảo Linh : Cái gì cơ ? Em gái ruột ?
Mọi người xôn xao bàn tán , Tiểu Vy vội che mặt
Tiểu Vy : Có gì ra chỗ nào vắng vắng nói chuyện . Dù sao tôi cũng là người nổi tiếng , không thể nói những chuyện đó ở những nơi đông người như này , cánh nhà báo săn tin lại đăng báo lá cải bây giờ
Nói xong , Tiểu Vy chạy vội ra khỏi siêu thị . Một lúc sau , Thảo Linh và anh Hải luật sư ra ngoài quán cà phê ngồi
Hải : Tôi xin tự giới thiệu , tôi là Vũ Nhật Hải , luật sưu của ông Nguyễn Đức Thố , bố của 2 cô
Thảo Linh : Anh Hải , anh nói rõ ràng đi . Từ nhỏ tôi lớn lên trong trại trẻ mồ côi , đến năm 16 tuổi thì gia đình ông bà chủ hiện tại nhận nuôi làm giúp việc cho nhà họ , làm sao mà tôi lại có bố được chứ
Tiểu Vy : Nghe là đã biết người không có học thức rồi . Làm gì có ai tồn tại trên đời mà không có bố đâu ?
Luật sư lấy ra giấy khai sinh của Tiểu Vy và Thảo Linh ra , đặt lên bàn
Hải : Cô có thể xem giấy khai sinh của mình . Chính tay chú Thố , bố của 2 cô là người đặt tên cho 2 cô đấy
Tiểu Vy và Thảo Linh nhìn tờ giấy khai sinh . Đúng ngày tháng năm sinh của mình
Tiểu Vy : Tờ giấy khai sinh này có nói lên được chúng tôi là chị em ruột sao ?
Hải : Bà Phạm Thị Thư , mẹ cô giờ còn khỏe chứ ?
Tiểu Vy : Sao anh biết mẹ tôi ?
Hải : Tôi nói rồi mà ! Mẹ cô là vợ cả của chú Thố . Còn mẹ của cô Thảo Linh đây là bà Nguyễn Vũ Thơm , bà ấy đã chết do băng huyết khi sinh cô . Đó cũng là lý do cô lớn lên ở trại trẻ mồ côi vì bà vợ 3 của chú ấy không muốn nhận cô
Tiểu Vy : Ông ta còn vợ ba ? Vậy chắc cũng để lại hậu quả rồi !
Hải : Cô nói đúng rồi đó ! Bà vợ ba đó sinh ra 2 người em sinh đôi của cô . Mà tôi có chuẩn bị xe ở đây rồi , sáng mai tôi sẽ đưa 2 cô về quê
Thảo Linh : Về quê ? Mà tại sao phải về quê ? Ở đây công việc của tôi còn đăng đăng đê đê , làm sao mà về được
Hải : Đó là lý do tôi nói ngày mai . Thôi , bây giờ tôi sẽ phải đi gặp 2 người em song sinh của 2 cô đây
Hải luật sư rút ra hai tấm card visit để lên bàn
Hải : Đây là card visit của tôi , hai cô cứ giữ . Nếu có gì cần đến thì cứ gọi tôi
Tiểu Vy và Thảo Linh cầm tấm card visit lên và về . Tiểu Vy về nhà , lôi tấm card ra nhìn nhìn ngó ngó rồi để trên bàn . Còn Thảo Linh thì về nhà lúc 11 rưỡi , Nguyệt Sa ngồi ở phòng khách cùng với Kiên và Nhi , thấy Thảo Linh đi về
Nguyệt Sa : Chị Linh à , chị đi đâu mà giờ này mới về ?
Thảo Linh : Thì chị đi chợ . Thôi , chị vào nấu cơm , muộn rồi
Nhi : Chị à ? Giờ gần 12h rồi đấy , chị định cho Sa và bọn tôi chết đói à ?
Nguyệt Sa : Hôm nay bố mẹ tôi không có nhà , may cho chị đấy !
Thảo Linh : Thôi , để chị đi nấu cơm
Kiên thấy Thảo Linh xách đồ khệ nệ , đi ra giúp đỡ xách đồ giúp
Kiên : Chị , đưa em xách cho . Nhiều đồ nặng như này con gái xách mệt lắm !
Thảo Linh : Thôi để chị tự xách . Bình thường cũng chỉ có mỗi mình chị nên cũng chẳng sao cả , chị quen rồi
Kiên : Nhưng hôm nay phải khác , em ở đây thì sao để cho chị xách nặng được
Nguyệt Sa ngồi nhìn cảnh tượng đó mà tức muốn ói máu . Cô đi ra chỗ Kiên và Thảo Linh
Nguyệt Sa : Kiên , chị ấy muốn tự xách thì để chị ấy tự làm . Có chân có tay chứ có què cụt gì đâu mà anh phải làm hộ . Mà nếu có què cụt thì chắc gì chị ta được ở đây !
Thảo Linh lặng lẽ xách đồ vào
Nguyệt Sa : Chị Linh , tôi đặt đồ rồi . Chúng tôi không nuốt được cơm chị nấu đâu . Chị để đống đồ về mà nấu cho bố mẹ tôi ý
Nghe vậy , Thảo Linh vẫn lặng lẽ đi cất đồ rồi về phòng . Ở trong phòng , cô lấy ra chiếc card visit mà ban nãy anh Hải luật sư đưa ra rồi ngắm nghía . Nghĩ được về quê gặp bố , biết được tổ tông của mình nên cô quyết định tối nay , lúc ông bà chủ về sẽ xin nghỉ việc . Cùng lúc đó , khi Song Nhi đang làm việc bỗng nhận được cuộc điện thoại
Song Nhi : Alo
Người bên đầu dây : Cô có phải là Song Nhi , trưởng phòng maketing của công ty Anlisa ?
Song Nhi : Đúng vậy . Có chuyện gì sao ?
Người bên đầu dây : Tôi gọi để thông báo , hiện nay ông Lê Văn Phụng đang có nguy cơ phá sản đồng nghĩa với việc công ty cô sắp bị giải thể . Tôi gọi cho các sếp lớn kia không được nên mới gọi cho cô vì phòng maketing rất dễ lan truyền thông tin
Nghe xong , Song Nhi như chết lặng mà bật khóc vì những gì cô cố gắng trong hơn 6 tháng qua coi như là tan thành mây khói . Lúc đó , anh Hải luật sư gõ cửa , Song Nhi vội lau nước mắt đi
Song Nhi : Mời vào !
Anh Hải luật sư bước vào
Hải : Chào cô , tôi là Vũ Nhật Hải , luật sư riêng của ông Nguyễn Đức Thố , bố của cô
Song Nhi bất ngờ
Song Nhi : Mời anh ngồi
Nghe vậy , anh Hải luật sư ngồi xuống ghế sofa rồi để một tập hồ sơ lên bàn . Song Nhi lấy nước cho anh và ngồi xuống ghế sofa gần đó
Song Nhi : Anh Hải , anh uống nước đi . Sao anh lại nói bố tôi tên Nguyễn Đức Thố ?
Hải : Tôi biết tôi biết . Hiện tại cô đang sống với bà Chu Thị Nguyệt và ông Nguyễn Văn Sang . Bà Nguyệt vốn là vợ ba của chú Thố và sau khi bị bà nội của cô , là bà Nguyễn Thị Di đuổi ra khỏi nhà thì bà ấy phát hiện ra mình có thai và bào thai đó chính là cô và một người em song sinh khác
Song Nhi : Anh nói linh tinh cái gì vậy ? Đúng là tôi đang sống với mẹ và bố dượng nhưng bố tôi … đã bỏ mẹ con tôi đi lâu rồi . Mà còn một người em song sinh là sao ?
Nói xong , Song Nhi nhớ lại sự việc cô găp Thụy Anh trên đường . Cô nghi ngờ Thụy Anh chính là em gái song sinh của mình
“ Không lẽ … cô gái mà mình gặp ban nãy là em gái song sinh của mình sao ? ”
Anh Hải luật sư lại lôi tấm card visit ra để lên bàn
Hải : Đây là card visit của tôi , nếu có gì liên quan đến pháp luật thì cứ gọi theo số trên card . Tôi xin phép về
Khi đang trên đường đi tìm Thụy Anh , anh vô tình thấy cô đang lái xe đi qua . Phía đằng trước cô là một chiếc ô tô đang lao tới , Thụy Anh không kịp tránh thì anh Hải luật sư đi ra đỡ Thụy Anh dậy
Hải : Cô ơi , cô có sao không ?
Thụy Anh : Tôi không sao , cảm ơn anh
Thụy Anh đứng dậy , dựng xe lên
Hải : Cô chắc hẳn là Nguyễn Ngọc Thụy Anh , đúng chứ ?
Thụy Anh : Anh cũng biết tôi sao ?
Hải : Đúng . Vì cô là con gái út của ông chủ tôi , Nguyễn Đức Thố
Thụy Anh : Hả ? Con gái út ?
…
Tối hôm đó , dựa theo số điện thoại trên card visit , Tiểu Vy gọi cho luật sư Hải
Tiểu Vy : Alo , có phải là luật sư Vũ Nhật Hải không
Hải : Là tôi
Tiểu Vy : Tôi là Tiểu Vy đây , tôi gọi cho anh là để nói với anh một chuyện . 6h30 sáng ngày mai có mặt dưới chung cư của tôi , gọi vào số điện thoại này , tôi sẽ xuống
Nói xong , Tiểu Vy tắt máy đi soạn đồ . Cùng thời điểm đó , Thảo Linh dọn dẹp nhà bếp xong đi lên phòng khách , nơi mà gia đình ông bà chủ đang xem TV
Thảo Linh : Dạ , thưa cô chú
Bà chủ : Sao thế ?
Thảo Linh : Cháu xin phép mai cháu về quê ạ !
Nguyệt Sa : Chị lại ảo tưởng à ? Chị được bố mẹ tôi nhận nuôi ở trại trẻ mồ côi thì lấy đâu ra quê chứ ?
Cùng lúc đó , Minh , anh trai của Nguyệt Sa đi từ trên nhà xuống
Minh : Sa , mày ăn nói kiểu gì đấy ?
Nguyệt Sa : Ăn nói kiểu gì là ăn nói kiểu gì ? Chị ta được bố mẹ nhặt về ở trại trẻ mồ côi thì lấy đâu ra quê , em nói không đúng à ?
Minh : Mày chắc từ ống cống chui lên ấy nhở ? Ai mà chẳng có quê
Nguyệt Sa : Anh … !
Nói xong , Minh đi xuống chỗ Thảo Linh đang đứng
Minh : Chị Linh , chị quê ở đâu ạ ?
Thảo Linh : Chị cũng không biết . Sáng nay chị đi siêu thị mua đồ thì chị có gặp một anh luật sư và chị gái ruột của chị
Bà chủ : Vậy thì tốt quá ! Mai cô sẽ chuẩn bị đồ để biếu bố mẹ con dưới quê
Thảo Linh : Dạ , bố con thì không biết còn mẹ con thì mất rồi ạ
Nguyệt Sa : Thì chị vẫn là trẻ mồ côi thôi !
Thảo Linh : Dạ , cho nên …
Nguyệt Sa : Dù sao tôi cũng muốn chị nghỉ lâu rồi , nên dù bố mẹ tôi có đồng ý hay không thì ngày mai chị phải nghỉ ! Và đã đi thì đừng có trở lại
Nói xong , Nguyệt Sa đi lên nhà
Thảo Linh : Vậy cháu xin phép
Cũng vào tối đó , Song Nhi mới vào phòng của mẹ và bố dượng của cô , bỗng nhiên cánh cửa bị đóng lại , Song Nhi quay ra sau thì thấy bố dương của mình đứng sau lưng
Song Nhi : Dượng , sao dượng phải đóng cửa ạ ?
Dượng của Song Nhi : Thế con cho dượng hỏi tại sao con lại ở trong phòng của dượng ?
Song Nhi : Con … con tìm đồ thôi ạ
Nghe vậy , dượng của Song Nhi bật đèn lên
Dượng của Song Nhi : Nếu muốn tìm đồ gì thì phải bật đèn lên chứ ! Lần sau vào phòng đừng có để đèn đóm tối om như thế , không tìm được đồ đâu
Song Nhi : Dạ
Nói xong , Song Nhi lấy ra một túi đồ rồi đi ra khỏi phòng . Sáng hôm sau , có một chiếc xe ô tô bảy chỗ đứng trước chung cư nhà Tiểu Vy , trên xe đã có ba người là Thảo Linh , Song Nhi và Thụy Anh . Hải luạt sư chưa kịp gọi đã thấy Tiểu Vy đi xuống , cô đi ra đã thấy xe giống như hôm qua cô nói , Tiểu Vy dắt vali ra rồi trèo lên xe . Sau hơn ba tiếng , cuối cùng bốn chị em đã về tới quê . Nhà của bốn chị em Tiểu Vy , Thảo Linh , Song Nhi và Thụy Anh vốn là nhà giàu nhất ở làng Ánh Sáng và bốn chị em cô cũng được coi là tiểu thư , trâm anh thế phiệt