Trong màn bình luận rùm beng, nhưng Chương Văn Hiên và Điền Lạc không biết. Bọn họ một hướng đông một hướng tây bọc đánh vị trí chớp chớp sáng đỏ. Dù sao cũng là tuyển thủ chuyên nghiệp có kinh nghiệm thực chiến phong phú, bọn họ không tùy tiện lao ra mà kiếm chỗ ẩn nấp cho mình, quan sát xung quanh.
“Đã ở đây rồi, nhưng tớ không thấy ai.” Điền Lạc nói.
Chương Văn Hiên nói: “Tớ cũng không thấy. Chị ấy chắc chắn đã sắp xếp cẩn thận, chị ấy thật sự là một đối thủ.”
Âu Dương Duệ cẩn thận điều tra An Hàng, người này có tiền án ba lần phạm tội. Hai lần trước đều là việc nhỏ, lần cuối cùng là vì hiếp dâm, cướp giật, hút thuốc phiện nên bị phán hai mươi năm, trong tù hắn ta có biểu hiện tốt, thông qua hai lần ân xá.
Sau khi ra tù An Hàng tắt điện thoại, không sử dụng qua thẻ căn cước, không đụng tới tài khoản ngân hàng. Trong đồ đạc ra tù của hắn ta có một cái đồng hồ, năm mươi bảy tệ, tài khoản ngân hàng có 165,926 tệ. Hắn ta ra tù một tháng mà vẫn không đụng đến số tiền kia.
Vậy hắn ta ăn gì, uống gì, ở đâu?
Âu Dương Duệ và Liêu Tân lần theo tung tích sau khi ra tù của An Hàng, lái xe đến trạm cuối cùng chuyến xe số 9 đi ngoại thành. Xung quanh trạm cuối này có rất nhiều thôn xóm, trái lại là nơi ẩn thân tốt.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT