Trần Châu không ham chiến, một cước đá lui tên lái xe, xoay người chạy. Anh biết rõ nhiệm vụ của mình, anh phải đuổi theo bảo vệ Lam Diệu Dương. Nhưng mục đích của tên lái xe này là muốn ngăn cản anh, nháy mắt lại lao đến Trần Châu.
Chẳng mấy chốc Lam Diệu Dương đã đuổi kịp tên trộm chạy tới một con đường, tên trộm chạy vào một ngõ nhỏ đầy xe đạp và đồ linh tinh, con ngõ kia lại là hẻm cụt, tên trộm chửi một câu, xoay người lại.
Lam Diệu Dương thở dốc, trách móc: “Mẹ nó mày lại chạy giỏi vậy.”
Tên trộm cũng chửi: “Mẹ nó mày mới chạy giỏi.” Hắn ta tháo kính vứt sang một bên, móc ra một con dao.
Lam Diệu Dương mạnh mẽ nuốt lại câu chửi kế tiếp.
Lam Diệu Dương đứng thẳng, thở phì phò suy nghĩ. Anh đứng đây dây dưa một hồi, chút nữa Trần Châu có thể chạy tới, anh chỉ cần đứng đây dây dưa một lát là được.
“Người anh em, có gì từ từ nói. Anh chỉ cần tiền mà thôi, không cần phải chơi lớn vậy.” Lam Diệu Dương giơ hai tay ra thế yếu với tên trộm, “Chúng ta thương lượng một chút.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT