Người nọ cũng không phản ứng kịp ý tứ của Lam Diệu Dương, chỉ xem như anh đang nói đùa, tiếp tục: “Anh Lam chưa gặp cô ta? Nói không chừng cô ta mà ở đây là nhắm anh rồi.”
Lam Diệu Dương không để ý đến anh ta nữa, xoay người đi thay quần áo.
Lúc bỏ di động vào ngăn tủ, anh lấy ra xem một chút, Nghê Lam không nhắn tin gì cho anh. Còn nói thêm bạn Wechat, người phụ nữ này chính là không có chút thành ý nào. Mấy người kia sao lại nghĩ Nghê Lam muốn quyến rũ mấy tên ngốc chứ, cô ngay cả quấn lấy còn không thèm.
Lam Diệu Dương thay đồ ra ngoài, Trác Khải đang đứng trước gương khoe mấy cơ bắp chẳng thấy đâu với đâu của anh kia. Lam Diệu Dương kéo áo lên, chụp một tấm hình bụng phẳng.
Trác Khải hỏi anh: “Cậu làm gì vậy?”
Lam Diệu Dương nói: “Chụp lại, mốt luyện ra cơ bắp đem ra so sánh.”
Trác Khải cảm thán: “Tính cậu hay âm thầm, nổi xuân tâm một cái cũng chuyên tâm ha.”
Lam Diệu Dương: “…”
Trác Khải lại nói: “Sẽ không phải là vì cái cô Nghê Lam kia thật chứ?”

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play