Một năm sau, vụ án được phá. Lưu Tống đích thân đến tận nhà thông báo cho người thân họ.
“Thật xin lỗi, để mọi người đợi lâu rồi.”
Đứa trẻ hai tuổi đã cao hơn nhiều, mẹ của người bị hại cũng đã qua đời, vợ của anh ta đã cắt tóc, nhìn già đi không ít. “Cảm ơn anh không để chúng tôi uổng công chờ đợi. Cảm ơn anh.”
Không uổng công chờ đợi. Câu nói này khắc ghi trong lòng Lưu Tống.
Lam Diệu Dương hát không tính là hay, bởi vì anh hát rất tùy tiện. Lưu Tống cảm thấy tên nhóc này cũng được, anh không phải muốn thể hiện hát hay mà là hát thì phải vui.
Lưu Tống đang nghĩ như vậy thì cửa lại mở ra, Bonnie. Đồng chí cũ mang theo khí thế tinh anh phong độ sắc bén đi vào, tiếng hát của Lam Diệu Dương biến mất trong nháy mắt. Cái hơi thở dè dặt cẩn thận, chăm chú nhịp điệu, cả tư thế bày ra cũng giống ca sĩ chuyên nghiệp.
Lưu Tống: “…”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play