Lam Diệu Dương đảo mắt một vòng nhìn các vị thành viên hội đồng quản trị: “Blue của chúng ta cũng rất có thực lực, chúng ta nên kiên trì làm chuyện đúng đắn. Tôi không đồng ý hủy hợp đồng với Nghê Lam, tôi hi vọng quyết định này có thể nhận được sự tán thành của quý vị. Mặt khác, tôi muốn trịnh trọng làm sáng tỏ một việc với mọi người, lúc Nghê Lam bị tôi ném ra khỏi phòng ở Lam Sắc Hào không phải cô ấy muốn leo lên giường của tôi. Mà do kiến thức hạn hẹp và định kiến quy tắc ngầm thâm căn cố đế làm tôi hiểu lầm cô ấy, cho nên đã làm ra hành vi không lịch sự lễ độ, cũng gây ra tổn thất danh dự rất lớn cho cô ấy.
Lúc đó cô ấy bất chấp nguy hiểm tính mạng, đang tìm chứng cứ cho cảnh sát. Sau đó trong quá trình giải cứu một nhân viên cảnh sát bị thương mà mất trí nhớ. Cô ấy lên án bất kỳ người nào đều là có căn cứ, không phải cô ấy điên, cũng không phải lòe người. Đang ngồi đây có một vài chú bác có thể quen biết Tần Viễn, có chút hợp tác, cho nên có phần cảm thấy khẩn trương vì tuyên bố tự tin của Viễn Bác và luật sư của bọn họ, cho rằng Nghê Lam đuối lý. Tôi muốn nói rõ ràng một chút, Nghê Lam nói là sự thật, mặc dù toàn bộ quá trình rất lắt léo, chúng tôi vẫn chưa thấy kết quả, nhưng Nghê Lam nói sự thật. Tôi sẽ hỗ trợ cô ấy, hỗ trợ cảnh sát điều tra ra tình tiết vụ án, ngăn chặn tội ác.”
Cả hội trường im lặng.
Lam Diệu Dương nói: “Tôi nói xong rồi.”
Không ai nói gì.
Lam Diệu Dương đợi một chút lại nói: “Thật ngại quá, tôi đột nhiên nhớ ra một chuyện rất quan trọng, cần phải xử lý ngay. Nếu mọi người không có câu hỏi nào, cho phép tôi rời đi trước.”
“Con đi đi.” Lam Cao Nghĩa nói: “Ba sẽ nói chuyện tiếp với mọi người.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT