Đoàn người rất nhanh đến chỗ ở của La Văn Tĩnh. Trên đường Trâu Úy và Giang Hồ đã chuẩn bị xong, đem mấy thiết bị trong rương chuyển vào trong túi xách, đeo máy ảnh trên lưng, nhìn cũng ra dáng.
Lý Mộc dặn dò bọn họ. “Có rất nhiều người trong nghề, hai người đừng nói nhiều. Mấy người làm nghề này như chúng tôi ánh mắt đều sắc bén, nếu nhận ra hai người là cảnh sát, chúng ta cảnh dân hợp tác sẽ xuất hiện trở ngại to lớn.”
Không đợi Giang Hổ nói chuyện, Lý Mộc lại nói: “Anh Giang Hổ tốt nhất đừng nên xuất hiện. Tuổi này của anh, khí chất thật không giống chó săn lắm. Cô Trâu Úy cũng tốt nhất ngồi luôn trên xe đi. Cô Trâu Úy nói cái gì mà văn thư bình thường cũng quá khó mà cân nhắc được.”
Hai vị cảnh sát yên lặng không nói gì nhìn anh.
Lý Mộc xem như không thấy, tiếp tục nói: “Tôi đi thăm hỏi trước tình huống, nhìn xem trên lầu có đồng nghiệp ngồi canh không, các người có thích hợp đi lên hay không. Đúng rồi, sau khi lên lầu vào nhà thế nào?”
“Tôi có chìa khóa.” Trâu Úy nói.
“Được, vậy chờ đi.” Lý Mộc xuống xe, kéo cửa đóng lại.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play