Cả ngày này Lam Cao Nghĩa đặc biệt lưu ý, thấy con trai làm việc bình thường, rất nhiệt tình, cũng có chút an ủi. Buổi chiều Lam Cao Nghĩa cùng Lam Diệu Dương tổ chức họp với các phòng ban. Lúc họp Lam Diệu Dương tư duy nhanh nhẹn, nói chậm rãi, Lam Cao Nghĩa không khỏi có chút tự hào, con của mình chính là ưu tú, không nên lo ngại, không nên cảm thấy anh không trưởng thành. A Dương nói đúng, nên hiểu cho nó hơn.
Lam Cao Nghĩa vừa nghĩ như vậy xong chợt thấy Lam Diệu Dương ngừng nói. Lam Cao Nghĩa ngẩng đầu nhìn anh, lại thuận theo tầm mắt anh nhìn ra ngoài, một người đang thò đầu qua bức tường kính của phòng họp.
Nghê Lam.
Nghê Lam nhìn Lam Diệu Dương, khuôn mặt tươi cười hoạt bát. Lam Cao Nghĩa không thể không thừa nhận, cô gái này quả thực rất xinh đẹp.
Lam Diệu Dương thấy Nghê Lam cười, dáng vẻ làm việc tinh anh kia lập tức mất ngay, không tự chủ được ngạc nhiên cũng toét miệng, lộ ra khuôn mặt tươi cười.
“Ừm, tôi ra ngoài một chút.” Lam Diệu Dương vội vàng đứng lên, lại bổ sung thêm một câu, “Sẽ quay lại ngay.”
Tất cả mọi người đều hướng về phương hướng lúc nãy Lam Diệu Dương nhìn, nhưng Nghê Lam đã vội rụt đầu lại.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT