Âu Dương Duệ ngồi ở trong xe một hồi, nhớ lại Cầu Xuyên đào thoát, còn Triển Huy không thấy tung tích, cái gì cũng nghĩ không ra. Anh nhìn điện thoại, ở trên có tin nhắn cha Âu Dương Hồng gửi tới, ông nói chuyến bay sáng mai mười giờ tới. Âu Dương Duệ trả lời tin nhắn đã biết, anh sẽ đi đón ông. Sau đó anh nổ máy xe về nhà.
Liêu Đông ngồi trong phòng Liêu Tân, khóc rống hồi lâu. Nhà này đã bị cảnh sát tra qua, có điều không tra ra được gì. Liêu Đông mơ hồ đoán được con trai vì sao gặp chuyện không may, rất có khả năng có liên quan tới món nợ và việc ông lỡ tay giết người lần trước. Ông càng nghĩ càng thương tâm, đã hận chính mình lại còn sợ hãi. Ông không dám nói cho cảnh sát, ông sợ lật lại bản án cũ của ông, nhưng ông lại đau lòng con trai.
Hối hận cùng đau khổ khiến ông khóc đến ngẩn ngơ, cũng không biết bản thân rốt cuộc ngồi bao lâu, sau đó ông nghe được tiếng chuông điện thoại.
Liêu Đông hít hít cái mũi, lau nước mắt, lúc này mới nhận điện.
“Xin chào, đây là cục cảnh sát thành phố. Ông là Liêu Đông đúng không?”
“Đúng.” Liêu Đông lại hít mũi, miễn cưỡng vực lại tinh thần ứng đối.
“Chúng tôi kiểm tra di vật vật chứng của Liêu Tân, phát hiện thiếu một ít đồ.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT