Cách đó không xa, rất nhiều chiếc xe cảnh sát, còi xe cảnh sát xuyên màn đêm mà tới.
Âu Dương Duệ chạy nhanh qua, anh kéo cửa xe trắng, lôi lái xe máu me đầy mặt ra: “Liêu Tân!”
Liêu Tân thở hổn hển, đưa tay sờ đầu, sờ ra một tay máu. Anh ho khan, vất vả nói: “Em không sao.”
Âu Dương Duệ thả anh xuống, chuyển sang nhìn chiếc xe đen. Lái xe kia bị thương không nhẹ, tình huống không tốt như Liêu Tân. Âu Dương Duệ dùng lực rất lớn mới kéo cửa xe ra được, kéo lái xe kia ra. Liêu Tân lê thân thể qua, lấy còng tay ra, còng lái xe kia. Âu Dương Duệ nhìn anh một cái.
Liêu Tân lại khụ khụ, nói: “Đội trưởng, em đến thăm chị Phàn. Bọn họ nói chưa bắt được Nghê Lam, em đoán có phải bên chị Phàn xảy ra chuyện, em liền đến xem thử.”
Anh vừa đến liền nhìn thấy Âu Dương Duệ chạy như điên nhằm về chiếc xe đen chở Quan Phàn, không nghĩ nhiều, anh điên cuồng nhấn ga lao qua ngăn cản.
“Đội trưởng, em thật sự rất thích làm cảnh sát.” Liêu Tân thoáng lung lay, có chút đứng không vững.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play