Lam Diệu Dương ngồi lên xe, nói Trần Châu lái xe đến căn hộ của Nghê Lam. Anh muốn gọi điện cho cô nhưng lại sợ quấy rầy cô, liền nhắn một tin: ‘Có phải em muốn đi cứu Quan Phàn,? Em tuyệt đối phải cẩn thận.’
Nghê Lam trả lời lại rất nhanh: ‘Yên tâm, không sao đâu.’
Ngay sau đó cô gửi tới một tin nhắn: ‘Vừa rồi La Văn Tĩnh có gọi điện cho em, nhưng em không có thời gian nói chuyện với cô ta. Anh tiếp cận một chút, cô ta mắc câu rồi, bên phía cô ta khẳng định có biết gì đó.’
Lam Diệu Dương trả lời cô một câu: ‘Ok.’
Nghê Lam không nhắn lại nữa, cô nhanh chóng thay đồ, quấn băng vải lên chân. Kỳ thật vết thương trên da cô khép lại rất nhanh, vết thương ở chân gần như đã lành rồi, cô ở trong phòng cố gắng không di chuyển, lại không quấn băng vải, để trần nên vết thương khôi phục càng nhanh, nhưng để hành động thuận tiện, bây giờ cô phải quấn lại một lần nữa.
Nghê Lam thay đồ thể thao, đi giày thể thao. Lúc này Lý Mộc gọi điện thoại đến cho cô, hỏi cô La Văn Tĩnh có động tĩnh gì không, có cần anh liên lạc với Khương Thành hay không. Nghê Lam nói La Văn Tĩnh gọi điện thoại rồi nhưng giờ cô không có thời gian xử lý. Cô dừng một chút, Lý Mộc lập tức sinh ra dự cảm bất thường, quả nhiên câu tiếp theo Nghê Lam nói: “Anh Lý Mộc, hay là anh đến đón tôi?”
Giọng điệu này, lại còn ‘hay là’.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT