Bên trong địa lao của Quý gia tản ra mùi hôi thối lâu năm.
Bước xuống hai mươi tám bậc thang, đi tiếp qua một đoạn đường, xuyên qua ba miệng cống sẽ đến nơi tận cùng của địa lao.
Quý gia luôn dùng nơi này để nhốt những tên hung thần ác sát, nhưng giờ đây nó lại chính là nơi nhốt Nhị công tử của nhà họ Quý.
Thích Tẫn mở cửa, xích sắt phải tháo bảy vòng mới gỡ được xuống. Bên trong không có đồ vật gì, trên tường có một ô cửa sổ to bằng hai bàn tay, nó là nguồn sáng duy nhất phát ra trong nhà lao chật hẹp.
Ở nơi ánh sáng không thể chiếu tới có một người gầy ốm ngồi trên xe lăn. Hắn mặc áo quần đơn bạc, hai tay bị xích sắt khóa lại, cả người rúc vào trong một góc. Dây xích đâm xuyên qua bờ tường quấn chặt vào cánh cửa cũng được làm bằng sắt ở phía bên ngoài.
Thích Tẫn đứng nhìn hắn, nhìn một hồi lâu rồi mới bước đến sau lưng hắn, nói khẽ: "Nhị công tử."
Quý Chi Viễn không cử động, hắn tránh ở trong bóng tối, lẳng lặng nhìn vào ô cửa sổ. Vốn dĩ trong nhà lao không có thứ này, ngày hắn bị tống vào đây Quý Thừa Huyên đã sai người đục ra một ô cửa không quá cao. Nếu là người bình thường thì chắc chắn có thể thông qua nó nhìn ra bên ngoài, nhưng hắn đâu phải người bình thường, hắn ngồi xe lăn. Ngay cả khi vươn tay lên thì vẫn cách khoảng hai đốt ngón tay mới chạm được tới ô cửa đó.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play