Ở dưới sự khống chế của Đàn Cung, rất nhanh một nhân viên phục vụ run lẩy bẩy đưa một bộ quần áo của nữ tới, đưa cho Đường Nhu để thay.
Đường Nhu theo Trần Xuân Độ đi ra khỏi phòng, nhìn thấy cả quán bar là một khoảng yên ắng chết người, tới đâu cũng có người mặc đồ đen di lại tuần tra, các khách hàng đang ôm đầu ngồi xổm trên đất run rẩy.
Bọn họ chỉ là khách hàng bình thường của quán bar...!Ai có thể ngờ hôm nay sẽ sinh ra loại chuyện bất ngờ này, chủ của Đàn Cung chính thân ra mặt!
Trần Xuân Độ và Đường Nhu chưa đi được mấy bước, bèn nhìn thấy hai tên thanh niên đứng ở đăng trước, thần sắc kiêu ngạo, mà ngài Chu nhìn hai tên thanh niên thì nhíu mày, rõ ràng là bó tay hết cách.
“Làm sao vậy?” Trần Xuân Độ đi tới, ngài Chu cung kính nói: “Bọn họ...! có chút phiền phức..."
“Phiần phức?” Trần Xuân Độ liếc nhìn hai tên thanh niên đó, mà Đường Nhu nhìn thấy hai tên thanh niên đó, lập tức trên gương mặt xinh đẹp lộ ra vẻ tức
giận lạnh lùng, như một mũi tên lao tới, tát mạnh một cái vào mặt của hai tên thanh niên đó!
Hai tên thanh niên này, khiến Đường Nhu nảy sinh sự giận dữ, chính là vì bọn họ...tĐường Nhu mới rơi vào bước đường này!
Hai tên thanh niên đó sau khi bị Đường Nhu tát một cái, đầu tiên là sững ra, nhưng sau khi phản ứng lại, trong nháy mắt cười lạnh một tiếng, nói: “Yo, đây là ai? Anh Yamamoto nhanh như vậy thì đã phục vụ xong cô rồi sao?”
Hai tên thanh niên nheo mắt nhìn Đường Nhu, căn bản không đem mọi người để vào trong mắt, trực tiếp phớt lờ, không một chút kiêng dè mà châm chọc.
“Các anh...” Đường Nhu tức điên rồi, đồi núi cao vút phập phồng kịch liệt, đôi mắt tuyệt đẹp nhìn chằm chăm hai tên thanh niên, tràn ngập sự giận dữ!
Cô ta vừa nghe thấy lời trêu ghẹo của hai tên thanh niên này thì liền hận tới ê răng!
Cũng vào lúc này, bên cạnh Đường Nhu, có một bóng người như điện xẹt qua, tát một cái, tốc độ nhanh tới mức như tia điện, khiến bất kỳ ai ở đây đều không có phản ứng kịp!
“Chát!”
Hai tiếng tát giòn rã vang lên, hai tên thanh niên bị ăn một cái tát đã xoay điên cuồng 360 độ trên không, cuối cùng, ở dưới ánh nhìn sững sờ của mọi người, rầm một cái ngã ra đất, nhổ ra vài cái răng kèm máu!
“Mẹ nó! Mày là cọng hành nào, vậy mà dám đánh chúng tao! Mắt chó của mày mù rồi!” Cơ thể của tên thanh niên run rẩy, khó khăn bò dậy, nhìn
sang Trần Xuân Độ tức giận quát.
Thần sắc của Trần Xuân Độ thản nhiên: “Đánh chết cho tôi.”
“Vâng.” Ở một bên, ngài Chu đáp lại, một đám người mặc đồ đen cách đó không xa trong nháy mắt xông tới, bao vây lấy hai tên thanh niên!
“Dừng tay...Ichúng mày biết chúng tao là ai không! Vậy mà dám đánh chúng tao!” Một tên thanh niên trong đó nghiến răng quát: “Chúng tao là người của gia tộc hoàng kim!”
Xet.
Thần sắc của Đường Nhu hơi thay đổi, mà lông mày của ngài Chu càng thêm nhíu chặt.
“Chúng ta hình như đá phải tấm sắt rồi." Đường Nhu đè thấp giọng nói, thâm nói.
Thần sắc của Trần Xuân Độ khế động: “Tứ đại gia tộc hoàng kim của T...răm năm trước, cùng chấp chưởng thành phố T, tuy bây giờ khiêm tốn hành sự, nhưng ở thành phố T phần lớn cả gia tộc, đều bị bọn họ kiểm soát trong tay...!là lão đại danh xứng với thực!”
Đường Nhu thấp giọng nói: “Ông nội của tôi nói với tôi, rồng mạnh không đè nổi đầu rắn đất, cho dù ông ở Yên Kinh quyền cao chức trọng, nhưng ở thành phố T, cũng không dám đắc tội với gia tộc hoàng kim của TI”