Ban đêm, mỹ thiếp ngồi trên người Hạ Phóng vặn vẹo lên xuống, kỹ xảo điêu luyện, sắp khiến Hạ Phóng lên đến đỉnh.

Nàng ta dùng đầu ngón tay mềm mại không xương vẽ những vòng tròn trên ngực Hạ Phóng, nhẹ nhàng nói: “Đại nhân đừng đưa thiếp đi có được không? Hãy để thiếp ở lại hầu hạ người như thế này mỗi ngày…”

Hạ Phóng chịu không nổi, liền nắm lấy eo của mỹ thiếp đẩy mạnh lên, thở hổn hển nói: “Tiểu yêu tinh, sao ta nỡ làm như vậy chứ?”

Sau khi ra khỏi nhà Tô Vũ rồi đi được một đoạn, Thẩm Nguyệt rốt cuộc không kìm lòng được phải khẽ vén rèm lên, nhìn qua khoảng trống trên cửa sổ về hướng nhà Tô Vũ.

Nhà của hắn tuy không cao lớn xa hoa như phủ đại tướng quân nhưng vẫn luôn là nơi mà trái tim Thẩm Nguyệt thuộc về.

Thẩm Nguyệt hỏi: “Bệnh của chàng ấy nghiêm trọng lắm sao?”

Không biết từ khi nào mà Tần Như Lương đã trở thành người đưa tin giữa hai người bọn họ, chuyện mà trước đây hắn ta ghét nhất.

Nhìn người phụ nữ mình yêu thương nhớ nhung người đàn ông khác trong lòng, thế mà hắn ta còn phải thuật lại tình huống của người đàn ông đó cho nàng biết.

Nhưng Tần Như Lương cũng không thể trơ mắt đứng nhìn Thẩm Nguyệt nóng ruột nóng gan vì lo lắng cho Tô Vũ.

Tần Như Lương nói: “Đừng lo lắng, cho dù có bị bệnh thì hắn cũng chưa chết được. Bệnh như vậy ngược lại còn có thể né được rất nhiều chuyện vặt”.

“Nhưng ta nghe thấy chàng ấy ho rất nhiều, thậm chí còn không có sức để nói chuyện. Chàng ấy thật sự không có việc gì chứ?”, Thẩm Nguyệt vẫn rất lo lắng.

Vừa nghe thấy hắn ho khan thì trái tim Thẩm Nguyệt đã thắt lại. Hắn không giống như là đang giả bệnh.

Tần Như Lương nói: “Nếu như cô quan tâm đến hắn như vậy thì sao không thừa dịp Hạ Phóng đã đi xa, quay lại thăm hắn đi?”

Thẩm Nguyệt nói: “Thôi, quên đi”.

Nếu như làm vậy mà bị phát hiện thì chẳng phải sẽ rước vào người rất nhiều phiền toái hay sao?

Đã nhẫn nhịn thì phải nhẫn nhịn đến cùng.

Thẩm Nguyệt đang định hạ rèm cửa xuống thì lại thấy xe ngựa của Hạ Phóng rời đi rồi quay lại, nàng không khỏi nghi ngờ quay đầu lại: “Hắn ta trở lại làm gì?”

Thẩm Nguyệt bảo người đánh xe dừng xe ở đầu ngõ, nàng và Tần Như Lương ngồi trong xe đợi xem Hạ Phóng sẽ làm gì.

Thẩm Nguyệt rất thấp thỏm, nàng sợ Hạ Phóng quay lại để truyền đến tin gì đó từ hoàng đế gây bất lợi cho Tô Vũ?

Tần Như Lương ở bên cạnh nói: “Đừng lo lắng, nếu như hắn ta thật sự đi đối phó Tô Vũ thì cũng chỉ có thể tự tìm đường chết. Theo ta được biết thì Hạ Phóng này ngoại trừ đầu óc linh hoạt, tâm địa gian xảo thì cũng chẳng có bản lĩnh gì”.

Không lâu sau Hạ Phóng bước ra, hắn ta cũng nhét thêm hai mỹ thiếp nhà Tô Vũ vào trong xe ngựa.

Tô Vũ không thể để hắn ta đưa hai mỹ thiếp này về cung, mặc dù có rất ít người biết bộ dáng của hai mỹ thiếp lúc đầu trông như thế nào, nhưng nếu như đưa bọn họ vào cung thì bí mật vẫn sẽ dễ dàng lộ ra.

Cho nên?

Tô Vũ khiến Hạ Phóng mang các nàng đi là để đối phó với Hạ Phóng chăng?

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play