Hương Phiến không vui vẻ hơn là bao, nàng ta biết rõ thủ đoạn của Thẩm Nguyệt.

Nàng ta tự cho rằng đây không phải chuyện xấu, mặc dù thủ đoạn ti tiện nhưng cũng đã kết đôi cho công chúa với tướng quân.

Chỉ mong rằng qua đêm nay, công chúa và tướng quân có thể yêu thương nhau, sẽ không ai nhớ đến việc truy cứu trách nhiệm.

Như vậy cũng tốt cho nàng ta, Liễu Mi Vũ sẽ lại nhắm vào Thẩm Nguyệt và bỏ qua nàng ta.

Hương Phiến thầm thấy may mắn, nếu Triệu thị thông minh, không để ai phát hiện ra chuyện hạ dược thì mọi chuyện sẽ rất tốt lành.

Nhưng không ngờ rằng, nửa đêm còn chưa qua thì Tần Như Lương đã tới.

Sắc mặt Hương Phiến tái mét, nàng ta ra cửa nghênh đón, Tần Như Lương hung hăng kéo thẳng nàng ta vào phòng mà không thèm nói lời nào.

Sắc mặt Hương Phiến tái mét, cầu xin: “Tướng quân xin hãy bỏ qua cho thiếp thân, thiếp thân thực sự không chịu nổi đâu… Chẳng phải tướng quân ở Trì Xuân Uyển ư, tại sao…”

Tần Như Lương chứa đầy một bụng hỏa, hủy hoại thỏa thích.

Sáng sớm hôm sau, khi đã tỉnh táo lại, Tần Như Lương nhớ về sự việc đêm qua thì không khỏi sầu não.

Là do đêm qua hắn ta uống quá say nên mới thế.

Nếu là bình thường, hắn ta chắc chắn sẽ không cưỡng ép người khác như thế, lại còn đến Trì Xuân Uyển và đứng trước mặt Thẩm Nguyệt, đúng là tự rước lấy nhục mà!

Hắn ta đã từng nói, bản thân tuyệt đối không bao giờ yêu người phụ nữ đó!

Hắn ta luôn kiềm chế bản thân, không để bản thân bị lún quá sâu, nhưng cuối cùng lại bại lộ hết trước mặt nàng ta.

Hắn ta và Thẩm Nguyệt biến thành như thế thì sau này làm gì còn hy vọng nữa?

Tần Như Lương nhận thức được bọn họ đã không còn hy vọng từ lâu.

Dược tính đêm qua quá mạnh, đến sáng hôm sau khi Thẩm Nguyệt tỉnh lại thì vẫn thấy mất sức.

Ngọc Nghiên cẩn thận bày cơm nước như bình thường.

Nàng ta và Thôi thị đã thương lượng xong, cho dù có thử đồ ăn thấy không có độc thì cũng sẽ cho một người ăn thử trước, nếu không có vấn đề thì mới cho Thẩm Nguyệt ăn.

Mà Thôi thị và Ngọc Nghiên tuyệt đối sẽ không ăn thử cùng 1 lúc, để tránh xảy ra chuyện gì mà bỏ lại Thẩm Nguyệt một mình.

Bởi vì ngoài độc dược ra thì vẫn còn rất nhiều loại thuốc không màu không vị khác.

Đêm qua, đừng nói Thôi thị và Ngọc Nghiên không phát hiện ra, đến Thẩm Nguyệt cũng không ngửi được gì.

Chỉ trách bọn họ quá sơ suất, không ngờ đến Trì Xuân Uyển lại có nội gián.

Cả ba đều biết rõ, đêm qua bọn họ đều uống nước trà do Triệu thị mang đến nên mới thế.

Việc này Triệu thị rõ ràng không thoát khỏi liên quan.

Ngọc Nghiên tức giận nói: “Triệu mụ ba phen mấy bận hãm hại công chúa, công chúa nể tình bà ta ngày trước cống hiến nên không tính toán, ai mà ngờ bà ta vẫn còn chấp mê bất ngộ, làm ra những chuyện ghê tởm hơn!”

Thôi thị nói: “Là công chúa quá niệm tình xưa. Triệu mụ vốn là người trong phủ tướng quân, lập trường của bà ta không ở bên công chúa”.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play