Liễu Mi Vũ bị sỉ nhục trước mặt tất cả mọi người đến tận cùng khiến cho mặt mũi mất hết, cuối cùng nhịn không được mà thất thanh khóc rống lên.
“Thẩm Nguyệt, đủ rồi!”, Tần Như Lương tức giận quát.
Thẩm Nguyệt rất nhanh tay, khi Tần Như Lương vừa đi tới định kéo Liễu Mi Vũ lên thì nàng đã ném tách trà thẳng vào mặt của Liễu Mi Vũ không chớp mắt.
Nhưng Thẩm Nguyệt cảm thấy rất tiếc nuối vì động tác của Tần Như Lương còn nhanh hơn nàng, tách trà bay đến đúng lúc hắn ta đang dùng thân mình che chắn cho tiểu thiếp cho nên đã trúng vào lưng của hắn ta. Nước trà chỉ dính một chút vào vạt áo của Liễu Mi Vũ cũng đã khiến cho nàng ta sợ đến mức thân thể run rẩy.
Thẩm Nguyệt nói với hắn ta: “Tần Như Lương, lúc trước ta có mắt như mù nên mới gả cho ngươi! Sao, thấy ả ta bị sỉ nhục như vậy thì ngươi liền đau lòng rồi à? Vậy lúc ả ta sai người rạch mặt ta thì sao? Người nói xem, ta không nên ăn miếng trả miếng hay sao?”
Tần Như Lương quay đầu lại, trong mắt tràn đầy tức giận: “Cô còn dám động vào nàng thử xem!”
“Được rồi, hôm nay lão nương sẽ cho ngươi đủ mặt mũi”, Thẩm Nguyệt nói xong liền xoay người lấy cây nến đỏ trên bàn sau đó bước về phía Liễu Mi Vũ.
Liễu Mi Vũ vô cùng sợ hãi, lập tức hét lên khi thấy đôi mắt của Thẩm Nguyệt đang nhìn thẳng vào mình cùng với nét mặt bình thản hết sức đáng sợ.
Nếu như không có ai ngăn cản thì người phụ nữ điên cuồng này nhất định nói được làm được.
Tần Như Lương chắc chắn sẽ không để Thẩm Nguyệt tiếp tục gây tổn thương cho Liễu Mi Vũ. Nếu như nàng không sợ chết thì cứ việc tiến lên!
Trong lúc hai bên đang giương cung bạt kiếm, người bên ngoài hỉ đường thấy thế thì vội vàng chạy lên khuyên nhủ: “Xin công chúa đừng quá kích động! Hôm nay là ngày vui, mỗi người nên lui lại một bước mới phải! Tướng quân cũng bớt giận, công chúa còn đang mang thai!”
Những người này đã xem kịch đủ rồi, nếu như cứ tiếp tục như vậy thì chắc chắn sẽ xảy ra án mạng.
Thẩm Nguyệt bị các nữ khách mời có mặt kéo đi.
Câu nói cuối cùng của khách mời khiến cho Tần Như Lương và Liễu Mi Vũ đứng sững sờ tại chỗ.
Có người vội vàng nói với Tần Như Lương: “Tần tướng quân, mau đưa tiểu thiếp vào trong chữa trị vết thương đi”.
Liễu Mi Vũ run rẩy đến mức thậm chí không thể đứng vững. Tần Như Lương tỉnh lại sau đó vội vàng ôm lấy nàng ta đi ra phía sau, nhanh chóng bảo người hầu đi gọi thầy thuốc đến.
Sau đó hai người cũng không xuất hiện trở lại nữa.
Một hôn lễ tốt đẹp cuối cùng lại bị biến thành nơi chướng khí mịt mù.
Chẳng qua tất cả mọi khách mời có mặt ngày hôm nay đều nói rằng đã lâu rồi bọn họ không được tham dự một hôn lễ phấn khích đến như vậy!
Công chúa ngốc đại náo hôn lễ của tướng quân, chuyện này khiến cho danh tiếng của Thẩm Nguyệt ngày càng tăng cao.
Chuyện này được lan truyền với rất nhiều phiên bản, sau này thường xuyên được kể lại tại các quán rượu quán trà.
Có thể nói, Thẩm Nguyệt đã đánh một trận thành danh.
Chỉ có điều hiện giờ nhân vật chính của hôn lễ đã biến mất, nàng còn phải thu dọn tàn cục, không thể để cho mấy vị khách này ôm bụng đói trở về.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT