Nếu không phải sứ thần Bắc Hạ sắp đến, hắn nhất định sẽ không để cho mẹ con Thẩm Nguyệt hống hách đến mức độ này, vậy mà dám tự ý chặt gãy cầu gỗ, khuấy đảo hậu cung của hắn tới chó gà không yên.
Cuối cùng hoàng đế cái gì cũng không nói, cũng không xử trí Thẩm Nguyệt mà phất tay áo rời khỏi bờ đối diện.
Hắn trở lại ngự thư phòng, triệu kiến Hạ Du.
Sứ thần Bắc Hạ sẽ đến kinh thành vào ngày mai, Hạ Du với tư cách là Thị lang Lễ bộ liền được hoàng đế giao nhiệm vụ chuẩn bị cung yến đón gió tẩy trần cho họ.
Cung yến sẽ được tổ chức tại ngự hoa viên của Minh Vãn, đồng thời sẽ thu xếp biệt cung chuyên dùng để chiêu đãi các vị khách quý của hoàng gia bên cạnh hoàng cung để làm nơi ở cho sứ thần.
Lời vừa dứt liền có một cung nhân gấp gáp tiến vào bẩm báo vừa nhận được tin tức từ sứ thần Dạ Lương nhắn rằng ngày mai cũng sẽ tới được kinh thành.
Sứ thần của Bắc Hạ và Dạ Lương không hẹn mà hợp, thế nhưng lại cùng một ngày đến nơi.
Cung yến ngày mai cần lập tức chuẩn bị mới kịp, sứ thần hai nước đồng thời đến, ai cũng không được phép lơ là đón tiếp.
Hạ Du nhận lệnh xong hoàng đế lại suy tính hỏi công công bên cạnh: “Hạ Phóng bị nhốt trong Hình bộ bao lâu rồi?”
Công công trả lời: “Cũng gần hai tháng rồi ạ, trước đó nô tài tuân theo ý chỉ của hoàng thượng đến Hình bộ nhìn qua Hạ đại nhân, thấy hắn tiều tụy ốm yếu, bệnh hoạn quấn thân, sợ rằng khó chịu nổi giày vò trong lao ngục”.
Hoàng đế đáp: “Trẫm thấy thời gian cũng đủ dài rồi, lần này để hắn chịu chút đau khổ mà rút kinh nghiệm”.
“Lần này chuyến ghé thăm của sứ thần hai nước trùng hợp rơi vào năm mới, khắp chốn đều mừng vui, hoàng thượng có thể mượn cơ hội này để đại xá, xóa bỏ tội danh cho Hạ đại nhân”.
Hoàng đế gật đầu: “Đợi cung yến ngày mai kết thúc lại nói đi”, lúc này lại nhìn hướng Hạ Du: “Hạ Phóng khôn khéo, mà ngươi lại có thủ đoạn, với sự giúp sức của hai huynh đệ ngươi, trẫm mới an lòng”.
Hạ Du đáp: “Có thể vì hoàng thượng san sẻ nỗi lo là chức trách của vi thần”.
“Được rồi, ngươi lui xuống chuẩn bị đi, thời gian cấp bách, hôm nay ngày mai sẽ rất bận rộn đó”.
Khoản đãi nước khác tới làm sứ thần vẫn luôn do Lễ bộ phụ trách, cho nên Hạ Du sớm đã có chuẩn bị tâm lí. Chỉ là Hạ Phóng mới vào nhà lao hai tháng hoàng đế liền nóng lòng muốn thả hắn ra ngoài.
Ngày mai sứ thần tiến cung dự yến tiệc ngược lại là một thời cơ tốt.
Khi ở trong nhà lao Hạ Du không thể đụng tới Hạ Phóng, vậy nếu được thả ra, không lẽ còn không thể động tới một cọng tóc của hắn sao?
Không chỉ có hoàng đế đang chờ đợi thời cơ thích hợp, mà Hạ Du cũng đã đợi thời điểm này rất lâu rồi.
Khi màn đêm buông xuống, hoàng đế truyền lệnh xuống phải thông đêm tu sửa xây dựng lại cây cầu gỗ bên ngoài cung Thái Hòa, nếu không, ngày mai khi sứ thần Bắc Hạ vào cung phát hiện ra lại tưởng rằng trong cung bạc đãi Thẩm Nguyệt.
Mặc dù trong lòng hắn phẫn hận không cam lòng tới cực điểm nhưng vẫn phải làm cho hoàn hảo.
Ngọc Nghiên và Tiểu Hà nghe được động tĩnh liền đi ra ngoài xem một trận rồi hưng trí bừng bừng trở lại báo với Thẩm Nguyệt: “Nô tì thấy họ lại đang xây cầu rồi nên dò hỏi thêm vài câu mới biết được sứ thần của Bắc Hạ và Dạ Lương sẽ đến vào ngày mai”.
Sau khi cây cầu bên ngoài được xây xong, lại có người của Thượng y cục suốt đêm may một bộ váy gửi đến cho Thẩm Nguyệt, ngày mai nghênh tiếp sứ thần nàng chắc chắn phải có mặt, tất nhiên cũng phải ăn mặc trang trọng một chút.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT