Trình Dũng rất dụng tâm.

Những thông tin thăm dò được cũng rất chỉ tiết.

Sau khi nghe Trình Dũng kể lại, về cơ bản Trương Phàm đã xác định được con đường tiếp theo mình nên đi như thế nào rồi.

Hắn sẽ không cần phải đến một thành phố tương tự như Nam Tuyền để mua phỉ thúy, mà có thể trực tiếp đến Vân Điền phủ, nó nối liền đến Miến Điện, không có quá nhiều nguyên thạch nhưng cũng có thể đáp ứng nhu cầu một lần sử dụng của Trương Phàm.

Mặc dù làm như vậy cũng có biến số, có rất nhiều chuyện xảy ra ngoài ý muốn, thêm vào đó vì chưa quen thuộc với địa hình ở nơi đó, rất khó để có thể khiến cho người khác không chú ý đến.

Nhưng Trương Phàm không thể quan tâm đến nhiều vấn đề như vậy.

Lập tụ linh trận cho linh tuyền, hay cho linh điền ở sân nhà này thì cũng đều cần phải có phỉ thúy.

Không thể đợi được nữa! Nhưng mà, ngay vào lúc Trương Phàm sắp xếp cho. Trình Dũng để chuẩn bị đến Vân Điền phủ thì đột nhiên lại nhận được điện thoại của Chúc Tỉnh Tỉnh gọi tới.

“Chúc tổng, có việc gì không?” Giọng nói của Trương Phàm vô cùng lãnh đạm, ấn tượng lần trước Chúc Tỉnh Tinh để lại cho hắn không được tốt lắm.

Có suy nghĩ chiếm phỉ thúy của hắn, thật là không tốt!

“Trương tiên sinh, tôi có thể vì anh mà để cho Chúc gia của chúng tôi mở thêm một kênh chuyên mua nguyên thạch cho anh.” Chúc Tinh Tinh cười nói.

Chúc Tỉnh Tinh cũng đang nhìn chằm chằm vào chuyện bên này.

Dù sao vào ngày Trương Phàm và Trần Thiếu Sơn xảy ra xung đột, cô cũng có mặt ngay tại hiện trường, làm sao cô có thể không tò mò về những chuyện xảy ra tiếp theo chứ.

Bởi vì có chú ý đến cho nên lúc này mới bị kinh sợ.

Thực lực của Trương Phàm quả thật khiến cho cô vô cùng kinh sợ.

Cho nên, lúc này thái độ của cô đối với hắn đã hoàn †oàn thay đổi.

Cái gì mà cần phỉ thúy chứ, có thể tranh thủ lấy được. cảm tình, thậm chí là ân tình của Trương Phàm mới là chuyện đáng nên làm.

Cho nên ngay lập tức cô đã gọi điện thoại cho Trương Phàm, muốn biểu đạt thành ý của mình với hắn.

“Giá cả như thế nào?” Trương Phàm cười lạnh hỏi.

“Miễn phí. Tôi sẽ tự mình đích thân đưa Trương tiên sinh đến Vân Điền phủ. Nếu như Vân Điền phủ không thể đáp ứng được nhu cầu của Trương tiên sinh, tôi có thể dẫn anh đến thẳng Miến Điện.” Chúc Tinh Tinh vô cùng áy náy nói: “Lúc trước là do tôi suy nghĩ không chu đáo, hi vọng Trương tiên sinh đừng trách tội.”

Trương Phàm trầm ngâm, không đáp lại ngay lập Tức.

“Nếu như tài chính của Trương tiên sinh không đủ, Chúc gia chúng tôi có thể thanh toán trước cho anh.. Chúng tôi chỉ nghĩ đơn giản là muốn kết giao thêm một người bạn như Trương tiên sinh mà thôi.” Chúc Tinh Tỉnh lại nói tiếp.

“Vậy thì cảm ơn Chúc tổng. Ngay hôm nay có thể xuất phát luôn không?” Trương Phàm cười cười hỏi.

Chúc Tinh Tỉnh cũng đã nói đến như vậy, thì Trương Phàm cũng không có lý do gì lại đi từ chối cô.

Mặc dù Trình Dũng đã mang về không ít tin tức hữu ích, nhưng khi không có đường sẵn và không có đường sẵn là hai chuyện hoàn toàn khác nhau nha.

Khi đi cùng với Chúc Tinh Tỉnh đương nhiên là có lợi lớn rồi.

Huống hồ, một khi tài chính không đủ, Chúc Tinh Tinh còn có thể thay hắn trả trước, điểm này cũng vô cùng hấp dẫn với Trương Phàm.

Bởi vì với khoản tiền năm trăm triệu thì rất có thể sẽ không đủ.

Có sự cam đoan này của Chúc Tỉnh Tỉnh, lại có thêm tài lực của Chúc gia hỗ trợ, vây thì càng nên bỏ qua ý nghĩ đi tìm nguyên thạch.

Cho nên, hắn hoàn toàn không có lý do để từ chối.

Còn về ấn tượng không tốt của lúc trước? Ủa, lúc †rước có ấn tượng không tốt sao? Cũng không phải là không tốt lắm nha.

“Ba giờ sau có một chuyến bay đến Vân Điền phủ. Tôi đến đón Trương tiên sinh rồi cùng đi.” Chúc Tỉnh Tỉnh lập tức nói.

Rất rõ ràng cô nàng đã chuẩn bị sẵn từ trước.

“Không cần, chúng ta sẽ gặp nhau ở sân bay.” 'Trương Phàm nói.

“Khoan đã... Còn cần phiền Trương tiên sinh cung cấp cho tôi một chút các thông tin cá nhân, tôi sẽ giúp anh đặt trước vé máy bay.” Chúc Tinh Tỉnh thấy Trương Phàm có ý muốn cúp máy thì vội vàng nói.

“Có thể phiền cô đặt vé thêm cho một người được không?” Trương Phàm khách khí hỏi.

Kỳ thật Trương Phàm rất biết điều, ai kính hắn, hắn cũng sẽ dùng thái độ đấy đối lại không chút sai lệch.

“Không thành vấn đề." Đương nhiên không có khả năng Chúc Tỉnh Tinh sẽ từ chối hắn.

“Vậy thì tốt.” Trương Phàm cúp điện thoại, sau đó quay qua nhìn Trình Dũng: “Đi với tôi một chuyến đến Vân Điền phủ.”

“Được.” Trình Dũng cố nén sự kích động tột cùng đang sôi sục dâng trào trong lòng mà gật đầu thật mạnh.

Càng ngày cậu ta càng được Trương Phàm trọng dụng rồi.

Liên tục cho gọi cậu ta đi ra ngoài làm việc.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play