Khổng Vân Huy lại một lần nữa đạp thắng xe!

Sau đó ông xoay người nhìn Trương Phàm, khuôn mặt nghiêm túc: “Cung phụng Trương, chuyện như vậy... không thể nói đùa được đâu.”

“Cục trưởng Khổng, ông cảm thấy tôi là người không đáng tin như vậy sao? Dù sao sau này còn phải theo hai người lăn lộn, nếu tôi nói đùa với hai người, đối với tôi cũng chẳng có nửa điểm tốt gì!" Vẻ mặt Trương Phàm cũng nghiêm túc.

Khổng Vân Huy hít một hơi thật sâu, nhanh chóng nói: “Cung phụng Trương, bởi vì liên quan đến việc tôi bị vây ở Thiên cấp hậu kỳ trọn vẹn mười năm, cho nên tôi tích góp từng tí một rất nhiều điểm cống hiến, những điểm cống hiến này, nếu như muốn mua đan dược Định Thiên Đan, thì có thể mua hơn một trăm viên! Tôi nguyện ý cho cậu hết!”

“Giá trị điểm cống hiến tôi tích góp từng tí một kỳ thật còn nhiều hơn một chút so với lão Khổng, tương ứng với Định Thiên Đan của Định Thiên Tông, cục võ quản chúng ta gọi là Đại Bổ Đan! Điểm cống hiến của tôi có thể mua được một trăm hai mươi viên Đại Bổ Đan! Tôi cũng nguyện ý đưa hết cho. cậu!" Ánh mắt Tần Kiến An nóng bỏng nhìn chăm chăm Trương Phàm.

Trương Phàm động tâm rồi! Nhẩm một chút, cộng lại là đã hơn hai trăm viên Đại Bổ Đan!

Mà Đại Bổ Đan lại tương ứng với Định Thiên Đan, đây là khái niệm gì chứ?

Có những tài nguyên này, đừng nói đến trùng kích tiến vào trúc cơ kỳ, cho dù ở trúc cơ kỳ cũng có thể tiếp tục nhanh chóng đi lên!

Hắn không thiếu cảm ngộ, cái gì cũng không thiếu, chỉ thiếu tài nguyên có thể đem cấp độ tu vi chồng chất lên.

“Thành ý của cục trưởng Khổng và đội trưởng Tần tôi cảm nhận được, tôi muốn hỏi một chút, nếu hai người thăng cấp trở thành tông sư, có còn nhậm chức ở cục võ quản Lỗ Châu hay không?” Trương Phàm rất nghiêm túc hỏi.

Giúp hai người bọn họ thăng cấp, chính là muốn có thể “bảo hộ” cho hắn!

Nếu như sau khi hai người bọn họ thăng cấp lập tức bị điều đi, đây không phải là giỏ trúc múc nước công dã tràng sao?

.. Mọi người vào site chính ủng hộ đọc bản đầy đủ và để tụi mình với nhé.

Truyện nhanh hơn cả mấy chục chương.. Vào google gõ Mê truyện hot là ra nhé

“Cái này thì lại hơi khó nói, cục trưởng cục võ quản một châu cùng đội trưởng đội chấp pháp, vấn chưa có tiền lệ do tông sư đảm nhiệm!” Khổng Vân Huy thành thật nói.

“Nhưng, dù chúng tôi bị điều đi, phần nhân tình này của cậu chúng tôi cũng sẽ nhớ kỹ! Thậm chí, tôi và lão Khổng có thể nghĩ cách toạ trấn ở Lỗ Châu! Sau khi trở thành tông sư, quyền lực như vậy vẫn có! Bởi vì quyền lực của tông sư ở cục võ quản vô cùng rộng rãi!" Tân Kiến An trầm giọng nói.

“Thì ra là như vậy!” Trương Phàm suy nghĩ một chút rồi nói: “Tôi cũng không nói là muốn chèn ép hai người, chờ tôi tỉ mỉ tìm hiểu rõ về hệ thống giá trị cống hiến một chút, sau đó lại nói cho hai người rốt cuộc cần trả giá bao. nhiêu được không?”

“Đầu được!" Tân Kiến An vội vàng hỏi: “Quan trọng là... cậu thật sự có cách sao?”

Khổng Vân Huy cũng nhìn Trương Phàm.

Cổ võ giả mỗi khi thăng một cấp, dù dưới tình huống linh khí ở địa cầu mỏng manh, vấn đề cung ứng linh khí, ở bên trong cục võ quản, cũng không phải là vấn đề chủ yếu gì.

Khiến mọi người bị kẹt lại, chính là vấn đề cảm ngộ.

Địa cấp cùng với Thiên cấp, thiên phú cũng không kém nhiều lắm, lại tích lũy thêm chút thời gian, cũng không khác biệt nhiều lắm.

Nhưng ở cấp bậc tông sư, đây chính là một cánh cửa lớn.

Dù sao Khổng Vân Huy và Tần Kiến An cũng chưa từng nghe nói qua có người có thể giúp người khác cảm ngộ...

Thậm chí lúc trước hai người bọn họ không hề nghĩ tới khả năng này. Bởi vì cảm ngộ võ đạo, thật sự là chuyện vô cùng vô cùng cá nhân.

========== Truyện vừa hoàn thành ==========
1. Xuyên: Chứng Chỉ Thanh Xuân
2. Khi Thiên Nga Rơi Nước Mắt
3. Đại Boss Phản Diện, Đừng Tới Đây
4. Phản Ứng Ngắt Quãng
=====================================

“Đội trưởng Tân, tôi thực sự có cách! Nhưng nói trước, tôi thật sự không thể cam đoan thành công một trăm phần trăm! Đương nhiên, hai người trước tiên thử nghiệm trước, thành công rồi thì lại cho tôi thù lao. Nếu không thành công, tôi cũng không có mặt mũi mà muốn thù lao gì đó đúng không?” Trương Phàm vừa cười vừa nói.

Lần này Khổng Vân Huy và Tần Kiến An không nói thêm gì nữa.

Đều sử dụng trước rồi thu phí sau, lại biểu hiện không tin gì đó, vậy thì có chút làm tổn thương người rồi.

“Chỉ cần có cơ hội, cung phụng Trương, chúng tôi đã thiếu cậu ân huệ lớn! Nếu như thành công, Tần Kiến An tôi ở chỗ này tỏ thái độ, chỉ cần không trái với quy tắc của cục võ quản, những chuyện khác, tuỳ gọi tuỳ đến!” Tân Kiến An nghiêm túc nói.

“Đội trưởng Tân, không nghiêm trọng như vậy đâu... Kỳ thật tôi nói với hai người cái này, chủ yếu vẫn là nói một tiếng cảm ơn!” Trương Phàm nghiêm túc nói.

Hôm nay nếu không phải có Khổng Vân Huy và Tân Kiến An ở đây, hắn sợ là chỉ có thể đứng ở trong viện, chứ đừng nói là cùng Tào Lăng Vân đạt thành hiệp nghị trị liệu cho Tào Hiên.

Hơn nữa, thậm chí có thể nói, cho dù trốn ở trong viện, dưới tình huống ba vị Thiên cấp hậu kỳ Tào Lăng Vân bọn họ cộng thêm Tào Cương ở bên trong phá hư, Mê Huyễn trận có thể bình yên vô sự hay không? Cái này cũng không chắc.

Cho dù có thể bình yên vô sự, còn không biết tiêu hao linh khí lớn đến mức nào.

Mà tất cả những điều này, đều bởi vì Khổng Vân Huy cùng Tần Kiến An xuất hiện mà hoàn toàn thay đổi.

Tình cảm như thế, nếu không biểu hiện cảm kích thì Trương Phàm ăn ngủ không yên nha!

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play