Bắt đầu từ hôm đó, Lâm Du Dã ngày nào cũng trở về Nam gia, sáng sớm đưa cô đến trường, buổi tối đón cô tan học, ngày nào cũng giám sát cô làm bài tập, canh phòng cố thủ nghiêm ngặt, tuyệt đối không cho thằng nhóc vô lại họ Quý nhà bên kia có cơ hội tiếp xúc riêng với cô.
Anh cũng không biết tại sao ham muốn kiểm soát của mình lại mạnh mẽ như thế, anh chỉ biết mình không thích thằng nhóc vô lại họ Quý kia, dù sao anh cũng không ưa nó.
Cô gái nhỏ lại chưa từng nói thích anh, anh cũng làm như quên mất truyện này, hai người họ ngầm hiểu ý nhau, đối với chuyện đã xảy ra đêm hôm đó đều miệng kín như bưng không nhắc tới nữa.
Nhưng cô gái nhỏ không còn thân thiết với anh như trước nữa. Hồi trước, cô sẽ làm nũng với anh, sẽ chủ động nắm tay anh, mua quần áo mới điều đầu tiên làm sẽ là chạy tới cho anh xem, thỉnh thoảng còn như một đứa trẻ không kiêng kỵ gì nhào nhào vào lòng anh, thân thiết gọi anh: “Dã Tử.”
Bây giờ cô lại không như thế, thậm chí còn không chủ động nói chuyện với anh, cũng không gọi anh là “Dã tử” nữa, chỉ gọi anh là “Lâm ca”.   
Anh có thể cảm nhận  được, cô gái nhỏ hết sức giữ  khoảng cách với anh. Trước đây, anh ghét nhất kiểu con gái suốt ngày bám chân vướng víu, nhưng lần này, anh lại rất hy vọng cô có thể không ngừng bám lấy anh.
Anh chịu không nổi kiểu cố ý xa lánh này của cô. Sự khó xử này kéo dài suốt một năm, mãi đến sinh nhật mười năm tuổi của cô mới kết thúc. 
Lên cấp ba, cô ở lại ký túc của trường, trường trung học Tây Phụ số 7 là trường nội trú, mỗi tuần cô chỉ được về nhà một lần.
Một ngày thứ sáu nào đó, anh đi đón cô tan học. Đúng vào giờ cao điểm tan học, cổng trường học chật ních các loại xe đủ đẳng cấp, cùng với đó là học sinh xúng xính trong bộ đồng phục.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play